CHƯƠNG 193: LẤY NHU THẮNG CƯƠNG
Hướng Nghị Thành cầm chén trà lên uống một ngụm: “Vậy trước tiên giải quyết Mai Thùy Hân kia đã, rồi sau đó nghĩ cách gây phiền toái cho Trịnh Thị, tạo áp lực cho Trịnh Thiên Ngọc, để cậu ta không thể không lấy con.”
Hướng Như Lan bỗng rơi nước mắt: “Cha, con cảm thấy anh ta vẫn luôn lợi dụng con. Cho dù Mai Thùy Hân chết rồi, anh ta cũng chưa chắc sẽ lấy con. Trước khi Mai Thùy Hân từ nước ngoài quay về, con đã ở cạnh anh ta ba năm trời, anh ta vẫn chưa từng có ý nghĩ muốn kết hôn với con.”
Lưu Phẩm Lan lắc đầu: “Trịnh Thiên Ngọc lợi dụng con, chứng minh cậu ta thực dụng, nếu như thực dụng, thì cậu ta sẽ không thể nào kết hôn với con nhóc kia, Đối với con nhóc kia khả năng cậu ta chỉ vui đùa một chút mà thôi, Như Lan con cứ thoải mái đi, đừng làm bản thân trở nên đáng thương như vậy.”
Hướng Như Lan hơi mất kiểm soát: “Mẹ, mẹ không hiểu! Cái gì mẹ cũng không biết! Anh ta đối với cô ấy không phải là vui đùa một chút, ánh mắt của anh ta khi nhìn cô ta, mẹ chỉ cần nhìn qua sẽ hiểu ngay! Đó tuyệt đối không phải là vui đùa một chút thôi đâu! Trước kia bên cạnh anh ta cũng có rất nhiều phụ nữ, người mẫu ngôi sao, so với Mai Thùy Hân còn xinh đẹp hơn rất nhiều, nhưng mà ̣con không thấy lo lắng! Nhưng lần này không giống như thế, Trịnh Thiên Ngọc anh ta rất nghiêm túc! Mẹ, đến cùng thì mẹ có hiểu ý của con không?”
Lưu Phẩm Lan cũng có chút không kiên nhẫn được nữa: “Suy nghĩ ở trong đầu người khác, người ta không thích con, thì con kêu gào cũng có ích gì? Có thời gian làm những thứ này, còn không bằng suy nghĩ nhiều hơn xem làm thế nào giữ được trái tim của Trịnh Thiên Ngọc!”
Lưu Phẩm Lan gào lên với con gái xong, lại quay đầu chuyển sang phúa Hướng Nghị Thành: “Nghị thành, ông cần phải nghĩ cách nào bóp thật chặt Trịnh Thiên Ngọc, khiến cho cậu ta sau này không dám trở mặt gây ra sóng gió gì, tôi có mỗi đứa con gái tốt đẹp gả sang đó, không phải để nó ngày ngày nhìn cậu ta trêu hoa ghẹo nguyệt!”
Hướng Nghị Thành nhìn Hướng Như Lan: “Như Lan, tự con cũng phải nghĩ cách, đối với đàn ông không thể cứng đối cứng, phải lấy nhu thắng cương, không phải con nói quan hệ với em gái cậu ta rất tốt sao? Con phải bỏ chút thời gian với em gái cậu ta. Đối với con của cậu ta, con cũng nên lôi kéo làm quen.”
Lưu Phẩm Lan cũng gật đầu: “Gia tộc như nhà họ Trịnh, nhất định rất coi trọng con nối dõi. Con lại nghĩ cách có thai, vì bản thân tranh thủ thêm sức nặng.”
Lúc này lòng Hướng Như Lan mới yên ổn hơn một chút, mắt rưng rưng nhìn cha mẹ: “Vâng, con biết rồi. Hy vọng cha có thể nhanh chóng giải quyết cô gái kia!”
Mai Thùy Hân rất không vui.
Bởi vì Trịnh Thiên Ngọc lại một lần nữa không giữ lời hữa, Vốn đã đồng ý ngày hôm sau đón Tư Hàn tới đây, ba người cùng nhau đi công viên, thế mà sáng sớm khi cô thức dậy, anh đã biến mất.
Trên bàn để lại một tờ giấy nhắn: Có việc gấp phải đi công tác ở thành phố H, housekeeper sẽ phụ trách cuộc sống hàng ngày của em, không nên ra ngoài một mình. Chờ anh về. Ngoan nhé.
Mấy hàng chữ ngắn ngủn, lại làm cho tâm trạng của Mai Thùy Hân thoáng cái đã chìm vào đáy cốc.
Cô biết Trịnh Thiên Ngọc lo lắng Hướng Như Lan sẽ làm chuyện gì đó trả thù cô, nhưng biện pháp không thể tùy tiện ra ngoài này, giống như giam lỏng không kì hạn, sao mà giống hệt với khoảng thời gian lúc trước khi cô bị Trịnh Thiên Ngọc nhốt lại thế!
Phòng vừa lớn vừa trống vắng, ngoài những vật dụng thông thường ra, cũng không có đồ đạc gì nhiều, Mai Thùy Hân tùy tiện mở ti vi lên xem vài lần, không có gì hay cả, nên tiện thể đi bộ đến phòng để quần áo.
Vừa kéo cánh cửa tủ âm tường ra, cô lập tức sợ ngây người.
Một hàng bên trái, tất cả đều là các loại váy ngủ nội y sexy trang phục tình thú! Thật nhiều kiểu dáng, giống với trong phòng khách sạn tình nhân ngày đó như đúc!
Cái đồ biến thái này! Mai Thùy Hân nhỏ giọng lầm bầm một câu, mặt thoáng cái đã đỏ đến tận mang tai.
Rất dễ nhận thấy, ngày đó Trịnh Thiên Ngọc đã bị kích thích rất lớn!
Lướt mạng một lát, lại xem video một lát. còn chưa đến giữa trưa. Mai Thùy Hân đã buồn chán mà ngủ mất rồi.
Buổi chiều, cuối cùng Trịnh Thiên Ngọc đã gọi điện thoại đến.
“Việc gì! Mặc dù biết không nên tức giận với anh, nhưng giọng điệu của Mai Thùy Hân vẫn có chút không tốt.
“Để xem cô hầu gái nhỏ của anh có ngoan ngoãn ở nhà chờ tôi hay không đây!” Trịnh Thiên Ngọc trả lời rất hùng hồn.
…
Mai Thùy Hân lười để ý đến anh.
“Làm sao vậy, không vui à?”
“Đúng! Em không thích cuộc sống bây giờ! Em muốn đi xem phim cũng không thể ra ngoài, thế này có khác gì đang ngồi tù?” Mai Thùy Hân oán giận.
Trịnh Thiên Ngọc không tức giận chút nào cả, còn cười đùa trêu chọc: “Em muốn xem phim gì? Lên mạng xem là được mà! Anh không có ở đó, không cho em ra ngoài một mình!”
“Em muốn xem XXX, ngày mai là ngày chiếu cuối cùng rồi, nếu không xem sẽ không xem được nữa. Em vừa tra rồi, trên mạng cũng không có, chỉ có trailer thôi.” Mai Thùy Hân rất giận. Bộ phim này cô đã chờ rất lâu rồi, nhưng trước kia vẫn không có thời gian đi xem.
Trong điện thoại, giọng của Trịnh Thiên Ngọc lại có chút dịu dàng: “Hiện giờ anh thật sự không đi được, sản nghiệp bên này xảy ra vấn đề rất lớn, bây giờ anh phải tự mình theo dõi sát sao. Thật sự không có cách nào về xem phim với em được. Ngoan, đừng tức giận, anh sẽ cố gắng tranh thủ để ngày kia về nhà.”
Mai Thùy Hân bắt đầu thấy không quen lắm: “Trịnh Thiên Ngọc, anh lại đang có ý định xấu gì thế? Sao bỗng dưng lại dịu dàng quan tâm như vậy?”
“Ừ. Anh đang có một đề nghị rất hay, em có muốn nghe thử không?”
“Đề nghị gì?”
“Trong ổ E của laptop, có một file tên là “brilliant”, bên trong có một vài video, trình độ xuất sắc tuyệt đối hơn hẳn bộ phim kia, anh dám đảm bảo, em nhất định sẽ thích!”
“Phải không?” Mai Thùy Hân nửa tin nửa ngờ.
“Em xem thử một chút sẽ biết ngay, cục cưng, xem xong video đừng nhớ anh quá nhé!” Trịnh Thiên Ngọc cười rồi cúp điện thoại.
Giở trò quỷ gì, cười xấu xa bỉ ổi như vậy… Mai Thùy Hân vừa tò mò nói thầm, vừa tiện tay mở laptop ra bấm vào thư mục “brilliant” kia.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!