Thẩm Hứa sau khi hay được tin vợ mình lén lút qua lại với chồng cũ thì máu ghen của ông ta đạt đến đỉnh điểm, nhanh chóng cho người giải quyết ổn thỏa mọi việc về bài viết đó, còn người phụ nữ đó ông muốn tự mình về giải quyết cho ra lễ, Lục Diễm lúc này vẫn chưa hay chuyện gì xảy ra thì thấy Thẩm Hứa đùng đùng đi vào.
“Mình à, anh về sớm vậy?”
Chưa gì Thẩm Hứa đã đi vội tới một tay đưa lên nắm lấy đầu của Lục Diễm rồi kéo lại gần, bà ta vẫn chưa kịp nhận ra điều gì thì đã vội bị ăn mấy cái tát của Thẩm Hứa, bị Thẩm Hứa tát đến nổi hai má đỏ ửng năm dấu tay hiện rõ cả lên, Lục Diễm hai mắt đỏ hoe khóc lóc van xin.
“Mình... sao mình lại đánh em, mình bị điên rồi à?”
Thẩm Hứa nghiến răng ken két rồi trừng mắt quát.
“Cô nói thử xem hôm đi ăn với tôi có phải cô đã lén lúc đi cùng tên đàn ông đó không? cô nói là bạn mình đưa đến không cần tôi đón có phải lúc đó hai người đã đi chơi đâu đó rồi mới đến chỗ tôi? Cô nói đi!”
“Mình... mình đang nói gì vậy?”
Lục Diễm to tròn mắt lắc đầu không hiểu chuyện, Thẩm Hứa buông bà ta ra rồi lấy trong túi một vài tấm ảnh mà mình đã giữ lại quăng mạnh xuống đất, Lục Diễm cúi đầu xuống nhặt từng tấm ảnh lên xem đôi tay của bà ta bắt đầu run rẩy, tại sao lại có thể bị phát hiện trong khi bà ta đã rất kỹ lưỡng không để sơ hở như thế. Lục Diễm mặt mày tái xanh không còn giọt máu nào khẽ nuốt nước bọt một cái.
Người giúp việc thấy hai người cãi vả xích mích, không khí lại rất căng thẳng nên chẳng ai dám đến gần hay là xuất hiện chỉ biết an phận lẳng lặng rời đi để lại không gian đầy sát khí nồng nặc, ánh mắt của Thẩm Hứa lóe lên một ngọn lửa ghen tuông bộc phát như muốn thiêu rụi người đàn bà này và chồng cũ của bà ta.
“Chẳng phải trước khi về nhà này cô đã bảo sẽ không bao giờ phản bội tôi và sẽ không bao giờ gặp lại tên khốn đó sao? hay cô muốn quay lại với hắn, nếu muốn thì tôi sẽ để mẹ con cô đi, nhung lụa của mẹ con cô tôi sẽ lấy lại tất cả.”
“Mình...em không làm gì có lỗi với mình cả...mình à mình nghe em giải thích đi mà.”
Lục Diễm đưa tay ôm lấy chân của Thẩm Hứa van xin thảm thiết, Thẩm Hứa hiện tại đang rất tức giận nên không thể nghe thêm bất kỳ lời giải thích nào từ miệng của người đàn bà này cả, ông ta nổi tiếng là cưng chiều vợ nhưng một khi nổi cơn ghen thì trở thành tên đàn ông vũ phu, cuộc sống này chính là cuộc sống mà bà ta chọn lựa, chấp nhận rời bỏ người chồng không địa vị để đến với người đàn ông này sống trong nhung lụa với sự e ấp sợ hãi mà lòng thì vẫn còn để tâm đến người chồng cũ của mình.
“Tôi chấp nhận để con của cô và tên đàn ông đó đến đây là vì tôi thương cô nên tôi buộc phải thương cốt nhục của cô, có phải vì tôi thương yêu cô quá nên cô mới lộng hành không?”
Thẩm Hứa đưa tay bóp chặt lấy cằm của Lục Diễm quát thẳng vào mặt của bà ta, đây chính là cuộc sống mà bà ta mong muốn đấy ư?
“Không,chỉ là em tình cờ gặp hắn ta trên đường thôi, em và hắn không còn quan hệ gì nữa, cả đời em chỉ có một mình mình mà thôi, mình đừng hiểu lầm cho em mà.”
Lục Diễm đưa tay ôm lấy chân của Thẩm Hứa, ông ta liền hất mạnh bà ta ra sau đó quát lớn gọi người đến.
“Mang cô ta vào phòng, không có lệnh của tôi thì cấm không cho cô ta ra ngoài, còn phía Lục Kỳ thì hiện tại cắt tiền chi tiêu của nó, đợi tôi giải quyết xong việc rõ ràng tôi sẽ xử lý hai mẹ con các người sau.”
Thẩm Hứa nói rồi nhanh chóng rời đi, đây chính là kết cục mà những gì Thẩm Nhất Đang từng nói đến, Lục Diễm có van xin khóc than khàn cả cổ cũng không ai có thể nghe được, cái giá cho sự đánh đổi tiền bạc địa vị của mình, bà ta co rúc người ôm lấy cơ thể tựa vào tường.
“Bất kỳ ai còn ở lại căn nhà này đều sẽ có kết cục không tốt hơn tôi.”
Lời nói của Thẩm Nhất Đang cứ vang vọng bên tai của Lục Diễm mãi như vậy, đây chẳng lẽ là báo ứng của bà ta đấy sao? lúc này Thẩm Nhất Ddang vì muốn giải quyết vụ việc của mình nên cô nhanh chóng tìm đến Thẩm gia, cô về không báo trước ai muốn đến thì đến muốn đi thì đi.
Thật đáng tiếc cho cô là không thể chứng kiến được vụ việc hấp dẫn mà cô đã bày ra, khi Thẩm Nhất Đang đến thì đã tàn cuộc rồi, người giúp việc thấy cô đi đến thì lại sợ có chuyện xảy ra nên chỉ biết cúi đầu khẽ chào cô.
“Ba tôi đâu? Đi ăn hay đi đâu hết rồi mà nhà trống vắng vậy?”
Người giúp việc bắt đầu kể lại cho Thẩm Nhất Đang nghe về sự việc xảy ra vừa rồi.
“Chuyện là vậy đấy thưa tiểu thư, hiện tại phu nhân đã bị giam trong phòng không cho ra ngoài ạ.”
Nghe xong hết toàn bộ câu chuyện thì Thẩm Nhất Đang phá lên mà cười, cô ngồi xuống ghế ôm bụng cười một cách hả hê, đây chính là trò chơi mà cô thấy thú vị nhất từ trước đến giờ, Lục Diễm mà cũng có ngày này sao? cũng phải thôi cô từng nói với bà ta trước khi rời khỏi căn nhà này rồi, là bà ta xui xẻo thôi.
“Ôi trời cái nhà hỗn độn này đúng là tức cười thật đấy, mọi chuyện dần vui hơn rồi.”
Thẩm Nhất Đang nói xong liền đi thẳng lên phòng của Lục Diễm, cô cầm lấy chìa khóa rồi mở bật cánh cửa ra, Lục Diễm vẫn giữ tư thế rúc người nép vào tường như thế, nhìn thấy bộ dạng của bà ta ra nông nổi này khiến cô vô cùng hài lòng, đây chính là điều cô mong đợi nhất từ trước đến nay.