Có vẻ như hôm nay cái tên đó gặp đúng người rồi, đột nhiên cái cảm giác ớn lạnh sống lưng truyền đến, ánh mắt của Lịch Bắc Dạ như đỏ lên dự báo điềm không lành sắp xảy ra, tâm trạng anh đã không tốt lại còn gặp đám người này đến quấy phá quán như vậy, có thể đêm từng tên như thế này ra trút giận, là hắn tự tìm đến nộp mạng.
“A.”
Tiếng kêu thất thanh thảm thiết của tên đó vang lên, khách của quán cũng đổ dồn ánh mắt nhìn về phía Lịch Bắc Dạ và tên đó ai cũng phải run rẩy khi nhìn thấy cánh tay của tên đó lìa ra khỏi thân xác, cảnh tượng máu me kinh hoàng, mặt mày ai cũng tái xanh thở thôi cũng không dám, tên kia vì đau đớn và mất máu nhiều nên đã ngất đi.
“Cho người dọn dẹp đi, kết cục của những kẻ làm loạn không biết điều thì sẽ như vậy hoặc nặng hơn.”
Lịch Bắc Dạ để lại một câu rồi nhanh chóng rời đi, tính là xe không về nhà nhưng có vẻ như mọi thứ trở nên hỗn loạn hơn rồi, anh ở đây cũng không thoải mái cho lắm, anh phủi tay mình rồi chỉnh sửa lại bộ quần áo đã dính đẫm máu của tên lúc nãy, ấy vậy mà làm bẩn bộ quần áo thật đáng tiếc.
Anh lái xe trở về nhà, căn nhà đã chìm trong bóng tối ở góc phòng của Thẩm Nhất Đang len lỏi chút ánh sáng của đèn ngủ, anh cũng không mấy bận tâm đến mà quay trở về phòng mình rồi thay ra bộ quần áo dính máu bẩn của tên khốn vừa rồi, dòng nước mát lạnh chảy xuống cơ thể săn chắc của anh, trên ngực và trên lưng có hai vết sẹo lớn.
“Lịch thiếu... có cần nấu bữa tối không ạ?”
Người giúp việc đứng eben ngoài nói vọng vào, Lịch Bắc Dạ đưa tay tắt vòi nước rồi trả lời.
“Không cần.”
Lịch Bắc Dạ tắm xong, trên tóc vẫn còn chút nước vương lại từ từ chảy xuống cổ rồi xuống cơ ngực săn chắc của anh, anh đẩy cửa đi vào phòng của Thẩm Nhất Đang nhìn dáng vẻ đang ngủ của cô nếu như cô cứ ngoan ngoãn thế này thì anh đỡ đau đầu hơn không, nhưng mà lo gì chứ sớm muộn cũng có một ngày anh sẽ thuần hóa cô trở nên ngoan ngoãn nghe lời anh.
Ngày hôm sau, Thẩm Nhất Đang đến trường đi đến đâu đều nhận được ánh nhìn tò mò rồi cười khinh khỉnh của bọn sinh viên khác, cô không để tâm đến vẫn giữ cái khí chất sang chảnh ngút ngời của mình sải bước đi, vừa đi đến phòng học thì nhìn thấy tờ giấy in ấn trên tường khiến cô không vừa mắt cho lắm, đưa tay gỡ nó xuống rồi đọc thử.
“Thẩm gia từ con, Thẩm gia không chấp nhận đứa con bất hiếu là Thẩm Nhất Đang, người thừa kế tài sản kếch xù của Thẩm gia lại là Lục Kỳ, Thẩm thiên kim tiểu thư cũng hết thời rồi.”
Đọc xong đến dòng chữ cuối cùng Thẩm Nhất Đang không nhịn được liền xe bỏ tờ giấy rồi quăng mạnh nó xuống đất, dùng chân dẫm bẹp tờ giấy. không ngờ tin tức nhanh chóng truyền đến trường như vậy, Thẩm Nhất Đang liền nghĩ ngay đến con tiện nữ Lục Kỳ, nhất định là do cô ta truyền tải thông tin đến đây rồi. Cô liền nặng nề bước chân đi thẳng đến lớp của Lục Kỳ.
Cô gạt phăng ánh mắt dán lên người mình cứ thế mà hiên ngang đi thẳng đến lớp của Lục Kỳ, không quên giật lấy một vài thứ trên tay của bọn người đứng nhìn bên đường để làm vật trút giận của mình, cô tiến thẳng đến bàn học của Lục Kỳ liên tục quăng bánh trái và nước uống kèm theo đó là dòng chữ chửi bới của mình, cũng vừa lúc đó Lục Kỳ vừa đến thì nhìn thấy cảnh tượng này.
“Cô làm cái gì vậy? cô điên rồi hả?”
Như vừa đến đúng lúc để nộp mạng cho cô, Thẩm Nhất Đang liền đi thẳng tới nắm tóc của Lục Kỳ giật mạnh xuống bàn, đám người kia định xông lên cản lại nhưng nhận lại cái ánh nhìn sắc lạnh của Thẩm Nhất Đang nên không ai dám tới gần để cho họ tự giải quyết với nhau.
“Ai tung tin ra?”
Thẩm Nhất Đang quăng mạnh cô ta xuống bàn rồi tựa lưng vào tường nhẹ hất tóc, bày ra phong thái đang tra hỏi của mình, bộ dạng của Lục Kỳ vô cùng thê thảm sau khi vừa đắc ý chưa được bao lâu, không nghĩ cô sẽ điên cuồng mà đến đây quậy phá như vậy.
“Tôi...tôi không biết... cô nói gì vậy, tự nhiên đánh người ta không biết lý do gì cả, cô có tin là mình sẽ bị đuổi học không?”
Lục Kỳ cố gân cổ lên quát lại, Thẩm Nhất Đang ghét cay ghét đắng cái vẻ mặt và ánh mắt láo liên của cô ta.
“Đuổi tôi? Ai có cái quyền đó nhỉ?”
Thẩm Nhất Đang quay sang nhìn đám người kia vây quanh đưa tay máy quay phim lại rồi còn chụp ảnh các kiểu, chuyến này Thẩm Nhất Đang lại lên trang nhất của trường nữa rồi, cô đi thẳng tới chộp lấy cái điện thoại của một người trong số đó rồi cầm xem lại thử, đôi môi khẽ cong lên rồi quăng chiếc điện thoại của người đó xuống đất.
“Máy chụp xấu quá, đây là tiền bồi thường mua lại máy mới xịn một chút để chụp nhé.”
Nói xong Thẩm Nhất Đang liền lấy trong túi ra một vài tờ tiền quăng thẳng xuống đất, một số tiền lớn như vậy làm cho ai cũng nổi dậy lòng tham mà vội tranh nhau nhặt nó thay vì tiếp tục quay phim, mọi chuyện diễn ra náo nhiệt và hỗn loạn vô cùng, truyền đến tai hiệu trưởng điều này khiến ông vô cùng đau đầu liền gọi điện đến Thẩm Hứa để nhờ sự trợ giúp nhưng ông ta không bắt máy.