Chương 402
“Sao dạo gần đây em dậy sớm thế?”
Bạch Hiểu Nguyệt cũng không trả lời câu hỏi của Vân Thiên Lâm, cô lấy một ít kem tươi cho vào miệng Vân Thiên Lâm, anh tự động há miệng nếm thử.
Mùi vị không tệ, Vân Thiên Lâm lấy một ít kem tươi, rồi vén váy Bạch Hiểu Nguyệt lên, anh đưa vào bên trong ẩm khít.
Bạch Hiểu Nguyệt hít sâu một hơi, hai ngón tay đó và một lớp kem…Bạch Hiểu Nguyệt chống hai tay vào thành bàn, rên rỉ: “Vân Thiên Lâm, anh rút ra đi.”
Vân Thiên Lâm cười tà mị, anh rút tay ra thật, có điều anh đưa hai ngón tay lên có đọng lại một ít kem tươi trước mặt cô rồi sau đó anh liếm hai ngón tay ấy không khỏi cảm thán.
“Đây ngon hơn nhiều.”
Bạch Hiểu Nguyệt trừng mắt, Vân Thiên Lâm đã nâng lên một tầm cao mới của sự biến thái rồi. Vân Thiên Lâm không đợi chờ, anh đặt cô lên thành bếp, tách hai chân cô ra, lấy bình kem tươi xịt vào, đầu anh chui ra chui vào thân dưới cô.
Bạch Hiểu Nguyệt chỉ có thể ngửa cổ, ghìm chặt hai bàn tay cố không rên lên tiếng.
Một buổi sáng kích thích trôi qua, Vân Thiên Lâm sảng khoái nhìn trên lịch hôm nay là ngày thất tịch, anh vui vẻ đi làm. Bạch Hiểu Nguyệt vẫn như thường lệ, không chú ý đến ngày tháng. Cô chuyển sang làm mô hình nhỏ nhà cửa để giết thời gian.
Đến giữa trưa cô nhận được tin nhắn điện thoại của Vân Thiên Lâm, anh nói cô đến địa chỉ như trong hình, anh có chút việc gấp không thể trực tiếp về đón cô được.
Bạch Hiểu Nguyệt nhìn đồng hồ vẫn còn sớm, để cô làm một nốt chỗ cái giường ngủ cho căn nhà xong sẽ thay đô đi. Bạch Hiểu Nguyệt không để ý đến Vân Thiên Lâm hôm nay giả thần giả quỷ như thế chỉ là vì cái gọi là Thất Tịch.
Bạch Hiểu Nguyệt trang điểm nhẹ một chút, thay đồ tươm tất rồi đi đến chỗ anh.
Vân Thiên Lâm ở bên kia ngồi trong văn phòng mà miệng không ngậm được cười, A Nham gõ cửa đi vào vừa lúc thấy Vân thiếu cười, trong lòng anh cũng vui vẻ trở nên.
“Vân thiếu, tất cả mọi chuyện đều đã được an bài hết cả, chỉ còn chờ người đến nữa thôi.” Vân Thiên Lâm gật gật đầu, trong đầu anh đang nghĩ đến lúc đó Bạch Hiểu Nguyệt sẽ vui cỡ nào.
Lúc gần đi, Vân Thiên Lâm mở ra cái hộp nhỏ bên trong đựng nhẫn cầu hôn, anh vuốt vuốt nó cẩn thận rồi mới rời đi.