Chương 374
“Em nói xem, tại sao chú ấy lại đến đây, anh không nghĩ là giữa em với bọn họ còn có gì để nói.”
Bạch Hiểu Nguyệt cũng suy nghĩ, nhưng cô đoán không ra. Dù sao ông ấy cũng là chú của cô, đã đến rồi thì phải tiếp đón cho tử tế.
“Em cũng không biết, phải gặp mặt thì mới biết được. Anh cũng mau chuẩn bị quần áo đi.”
Bạch Hiểu Nguyệt vội trèo xuống chân Vân Thiên Lâm, cô đi tới gương chỉnh chỉnh lại quần áo, nhìn bản thân mình đã chỉnh tề, cô quay sang Vân Thiên Lâm vẫn còn đang ngồi say mê ngắm nhìn bức hình khổng lồ. Cô thật sự muốn phát điên lên với anh, cô hít một hơi thật sâu thở ra, lấy bình tĩnh để không đấm chết anh, cô kéo anh đứng dậy chỉnh lại quần áo, chải lại mái tóc đang lộn xộn của anh.
Vân Thiên Lâm tự nhiên hưởng thụ, anh cúi xuống nhìn khuôn mặt cô đang nghiêm túc sửa soạn lại cho anh, anh bất giác cười cười hì hì.
Nhà họ Bạch không phải thuộc tầng lớp thượng lưu, nhưng cũng không phải là bình thường, có của ăn của mặc, nhà vẫn là hạng sang trọng cao cấp. Nhưng khi đi đến nơi ở Vân Thiên Lâm và Bạch Hiểu Nguyệt, ông mới được mở rộng tầm mắt, thế nào là thuộc tầng lớp thượng lưu. Một biệt thự cao cấp xa xỉ, được trang hoàng vô cùng tỉ mỉ, với sự choáng ngợp này làm cho ông có điểm nơm nớp lo sợ, ngồi không xong mà đứng cũng không yên. Mẹ Ngô bưng ra một cốc trà bảo ông cứ bình tĩnh, Vân thiếu gia và thiếu phu nhân sắp xuống rồi.
Bạch Ngọc Dương gật gật đầu, ông cầm cốc trà lên uống một ngụm, lấy lại sự trầm mặc thường ngày. Vừa đặt cốc trà xuống, ông nghe được tiếng bước chân truyền từ trên lầu xuống, liền ngẩng đầu lên thấy Vân Thiên Lâm đang nắm lấy tay Bạch Hiểu Nguyệt đi xuống. Ông vội đứn dậy từ ghế sô pha.
Ông còn đang lo lắng Bạch Hiểu Nguyệt sẽ không chịu gặp mình. Ông cũng không biết lý do gì, tại sao mà vợ của ông lại muốn ông tới mời Vân Thiên Lâm và Bạch Hiểu Nguyệt tới dự sinh nhật của ông. Phải biết rằng bà ấy ghét nhất là thấy mặt Bạch Hiểu Nguyệt, lại còn là thời điểm sinh nhật của ông.
Nếu nói như Tần Lệ không còn ghét Bạch Hiểu Nguyệt nữa, có cho vàng ông cũng không tin. Thế mà bà ấy lại nói người một nhà, không cần phải giống như kẻ thù, phải hòa thuận với nhau thì mới tốt được. Nếu như lúc trước, bà ấy chịu nghe lời ông không gả Bạch Hiểu Nguyệt cho lão già lắm của nào đó, thì bây giờ ông đâu phải bị mất mặt mà đứng ở đây.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!