Chương 20: Mê mẩn thân hình anh
Sau khi ăn cơm xong, Bạch Hiểu Nguyệt tỏ ý muốn giúp mẹ Ngô rửa bát nhưng mẹ Ngô bảo đây là công việc của bà, không được tranh giành. Thế là cô lên phòng trước, Vân Thiên Lâm cũng theo sau.
Vân Thiên Lâm lấy quần áo đi tắm, Bạch Hiểu Nguyệt ngồi vẩn vơ ở ghế sô pha sau đó mới sực nhớ đến trong lắm Bạch Vân Khê giao tài liệu photo cho cô trong đó có một tập tài liệu quan trọng cần phải xem.
Bạch Hiểu Nguyệt đi đến túi xách lấy ra tập tài liệu xem một lúc thế nào cũng không hiểu, xem đi xem lại thì Vân Thiên Lâm bước ra khỏi nhà tắm. Anh thấy cô chăm chú xem liền bước tới hỏi: “Có chuyện gì khó khăn à?”
Bạch Hiểu Nguyệt ánh mắt cũng không rời khỏi tập giấy nói: “À, có một vài số liệu em xem hoài mà vẫn không hiểu, không biết ngày mai phải báo cáo thế nào?
Vân Thiên Lâm trực tiếp lấy tập tài liệu lên xem, Bạch Hiểu Nguyệt hai tay trống không ngước đôi mắt lên nhìn anh. Anh xem lướt qua rồi trả lại cho cô nói: “Để đó đi, đợi anh giải quyết công việc xong sẽ giúp em. Cái này cũng đơn giản thôi. Em tìm việc gì làm đi cho đỡ chán”.
Bạch Hiểu Nguyệt nghe lời anh, đi đến phòng tắm đánh răng trong lòng không khỏi cảm ơn trời đất vì trong cuộc đời cô cuối cùng cũng xuất hiện quý nhân Vân Thiên Lâm phù trợ. Cô sung sướng hát lên một đoạn bước về phía phòng tắm.
Vân Thiên Lâm nghe cô hát nhỏ liền nhìn theo thấy cô còn nhảy chân sáo, cô đúng là trẻ con. Chỉ có mấy điều đó đã cảm thấy vui. Vân Thiên Lâm tập trung vào công việc cho nhanh chóng còn giúp cô về tập tài liệu.
Bạch Hiểu Nguyệt đánh răng xong ngồi trên ghế sô pha buồn chán, hết nhìn đông rồi lại nhìn tây. Chốc chốc lại nhìn về phía anh, cô cảm thấy công việc của Vân Thiên Lâm không thể nào xong một sớm một chiều được, cô lấy điện thoại ra nghịch. Nghịch một hồi cũng chán cô liền ngáp mấy tiếng liên hồi rồi mơ màng nhắm mắt ngủ. Điện thoại rớt xuống cũng chưa kịp tắt.
Vân Thiên Lâm ở bên này rốt cục cũng giải quyết công việc xong, anh đi đến nói với cô thì bắt gặp điện thoại rớt xuống dưới thảm vẫn còn vang lên tiếng nhạc, cô thì đã ngủ thiếp trên sô pha tựa khi nào.
Anh thở dài, nhặt điện thoại cố lên rồi tắt đi. Anh bế cô lên giường ngủ, đắp chăn cẩn thận. Anh quỳ xuống, vén mái tóc dài của cô sang một bên, ngắm nhìn khuôn mặt cô ngủ say. Tay anh không tự chủ sờ lên đôi mắt đang mắt nhắm chặt kia, rồi chuyển xuống đôi môi đỏ mọng. Anh nuốt nước bọt, lại nhớ đến hương vị cô đêm hôm đó, thật sự rất hấp dẫn. Anh cúi người xuống ghì môi mình xuống đôi môi mềm mại của cô, mút lấy môi cô, lười quét vào bên trong. Mùi kem đánh răng bạc hà thơm mát làm anh như bị nghiện, anh cứ không ngừng hút lấy nước bọt của cô triền miên.
Bỗng nhiên, điện thoại trên bàn vang lên, anh nhíu mày, chết tiệt, là ai phá hỏng nụ hôn ngọt ngào của anh. Anh buông đôi môi cô ra, tiến tới lấy điện thoại lên nhìn màn hình là Lăng Phong, bạn thân của anh. Anh rủa thầm, bắt máy kiềm nén tức giận nói nhỏ: “Lăng Phong, tốt nhất là cậu có chuyện bằng không sẽ không tha cho cậu đâu”.
Lăng Phong nghe tiếng nói bên kia tức giận nhưng lại đè nén âm lượng, có chút buồn cười trêu Vân Thiên Lâm: “Thiên Lâm, sao nghe giọng cậu như chưa được thỏa mãn vậy. Không phải là giấu phụ nữ trong nhà đang làm chuyện xấu, phá hỏng chuyện tốt của cậu đấy chứ?
Vân Thiên Lâm không kiêng dè nói thẳng với Lăng Phong: “Đúng vậy, cho nên tốt nhất cậu có chuyện”
Lăng Phong chỉ là đoán bừa, chọc tức Vân Thiên Lâm thôi, chứ anh thừa biết Vân Thiên Lâm làm gì có phụ nữ, bao nhiêu năm nay người bạn của anh tránh phụ nữ như tránh tà, nghe Vân Thiên Lâm thừa nhận rành mạch, anh bất ngờ: “Là thật à?”
Vân Thiên Lâm không còn kiên nhẫn nữa nói: “Đó là chị dâu của cậu và Cô Thần, hai người chuẩn bị tinh thần đi”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!