Chương 356: Vậy thì anh đón em về nhà
Võ Hạ Uyên cẩn thận lên mạng tra tìm một hồi, loài nai này tuy rằng tuyệt tích, mười năm trước Linh Tiên còn xuất nước Anh một lần, là do một thương nhân dâng lên cho hoàng gia nước Anh.
Tự hỏi không đến hai phút, Võ Hạ Uyên quyết định đến Anh một chuyến. Không chỉ đơn thuần là vì Trương Tấn Phong, cũng là vì bản thân mình. Có rất nhiều vấn đề đang tồn tại, Võ Hạ Uyên nghĩ trên quá trình lữ hành này, cô sẽ nhìn thấy nhiều chuyện gặp được nhiều người hơn, cô sẽ có được câu trả lời cho mình.
Mà hướng đi của cô đều năm trong sự khống chế của Trương Tấn Phong, cho nên anh cũng biết, cô mua vé máy bay đi đến nước Anh.
Xa cách bốn ngày, Võ Hạ Uyên gọi điện thoại về cho Trương Tấn Phong, hai người im lặng một lúc lâu, sau đó Võ Hạ Uyên mở miệng nói trước: ‘Tấn Phong, anh mang Đức Minh quay về Việt Nam đi, em đi xa nhà một chuyến, tối đa là ba tháng, em nhất định sẽ trở về!
Trương Tấn Phong hỏi: “Nếu ba tháng sau em không trở lại thì sao?”
Võ Hạ Uyên cười nói: “Vậy anh hãy tới đón em!
Kỳ thật Võ Hạ Uyên nghe được tiếng nói của Trương Tấn Phong thôi mà đã khó dẫn nỗi lòng, sự oán hận đang cuộn trào lên từng cơn mãnh liệt, nhưng bốn ngày gần đây bọn họ cũng không gặp mặt, tình trạng của Võ Hạ Uyên đã khá lên rất nhiều.
Trương Tấn Phong im lặng một lúc, sau đó đáp: “Được.”
“Chăm sóc tốt cho mình, chiếu cố Đức.
Minh” Võ Hạ Uyên dịu dàng nói: ” Tấn Phong, em đảm bảo, chờ chúng ta gặp lại nhau, mọi chuyện đều sẽ được giải quyết”
Trương Tấn Phong cười cười: “Ừ”
Xế chiều hôm đó, Võ Hạ Uyên ngồi trên chiếc máy bay đi đến nước Anh.
Mà cô vừa hành động thì người nhận được tin tức không chỉ có Trương Tấn Phong, còn cả Hoàng Khánh Minh nữa.
Hoàng Khánh Minh ngẩng đầu nhìn về phía Hoàng Khánh Hưng: “Không phải đã lâu chúng ta không đến thăm công chúa Ives sao?”
Hoàng Khánh Hưng sửng sốt một chút, sau đó dùng sức mà suy nghĩ, lúc này mới nói đáp lại: “Ngày mai đi sao?”
Hoàng Khánh Minh vừa lòng gật đầu: “Đi”
Tấm thẻ đen mà Trương Tấn Phong đưa cho Võ Hạ Uyên là dạng thông dụng toàn cầu.
Không chỉ thế, nó còn dùng được cho những nơi cấp năm sao, bởi vậy Võ Hạ Uyên không lo đến vấn đề ngủ nghỉ.
Cô muốn tra rõ người thương nhân dâng Linh Tiên lên cho hoàng gia là ai, kết quả tra cứu từng mục một, căn cứ tư liệu hiện hữu, cho ra năm người khác nhau, Võ Hạ Uyên trực tiếp khép máy tính lại, vừa lòng đánh một giấc trên giường.
Cô tránh suy nghĩ đến Trương Tấn Phong, sau đó cũng dần tìm ra một điểm cân bãng nằm giữa tưởng niệm và bài xích.
Sở dĩ Hề Ảnh thống khổ cả đời, là bởi vì cô ta không hiểu, có một vài thứ ẩn sâu trong huyết mạch, cho dù ngoại lực tàn phá như thế nào, cũng không thể làm nó hoàn toàn biến mất.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!