Dưới ánh đèn mờ quả thật vẫn còn 1 ng nằm!
Nói chính xác là 1 ng đàn ông!
Chính xác hơn nữa là ng đàn ông cô k quen!
Tối qua, hắn và Hạ Băng Khuynh bọn họ
Nằm chung 1 giường?
Trời!!
Hạ Băng Khuynh cảm thấy tim sắp dừng đập, hoàn toàn k chấp nhận sự thật, cô ngây ng cứng nhắc tại chỗ, sau đó lại che miệng nhỏ của Đóa Đóa, cong ng quay ng muốn đi.
Chỉ cần cô giả bộ k nhìn thấy, nam nhân đó sẽ k có cơ hội đc thừa nhận!
Nhưng ai ngờ cô vừa bước đi, chân đạp fai thứ gì đó kêu lên một tiếng to rõ!
Hạ Vân Khuynh lập tức rơi lệ, muốn đi chết.
Tiếng lớn v.
Quả nhiên, sau lưng truyền đến giọng nói, là ng trên giường đã tỉnh, dùng tay chống nửa ng dậy, mắt vẫn còn buồn ngủ nhìn hình bóng của Hạ Vân Khuynh: “Cô là ai?”
Hạ Vân Khuynh lập tức khó xử, nhanh chóng thả Đóa Đóa xuống, vỗ đầu cô: “Bảo mẫu ở ngoài, e đi tìm cô chơi, sau đó mẹ sẽ ra chơi với con.”
Đóa Đóa hiểu chuyện gật đầu, mang giày hồng công chúa chạy ra ngoài.
Cửa phòng ngủ lần nữa đóng lại.
Hạ Vân Khuynh cố nhịn quay ng, nhìn giày nam dưới đất, sau đó lại nhìn áo sơ mi nam bên giường, còn có quần tây, dây nịch.
Trên sơ mi còn có dấu son đỏ, trên cổ áo còn có dấu hiệu của 1 hộp đêm.
Đó là hộp đêm có tiếng nhất, trong đó có rất nhiều trai bao nổi tiếng, Hạ Vân Khuynh vô sổ lần nghe từ các bạn cũng từng thấy hình trong đth họ nên có thể nhận ra.
Đùng 1 tiếng, trong não như có gì nổ tung, hoàn toàn k thể chấp nhận e gái mình làm chuyện này!
Hạ Vân Khuynh mạnh mẽ xông qua, lượm giày và sơ mi, còn có dây nịt, tức giận ném lên giường:”K cần biết cậu là ai, nói chug ngay lập tức biến mất cho tôi!”
“” Ng trên giường nhìn cô 1 lúc: “Chị s v? Chị Vân Khuynh?”
“Chị?” Hạ Vân Khuynh mất lí trí, “Chỉ một trai bao chơi 1 đêm như cậu cũng xứng gọi tôi chị? Nhanh cút đi!”
Hạ Vân Khuynh lấy gối hung hăng ném qua.
Ng trên giường k chút phòng bị kêu 1 tiếng, vừa trốn vừa chạy xuống giường.
Hạ Vân Khuynh đuổi theo: “K biết xấu hổ!”
Cửa nhà vệ sinh mở ra, mặt Hạ Băng Khuynh nghi ngờ đứng ở cửa, đang cầm cây đánh răng: “Chị, chị s v?”
“S chứ?” Hạ Vân Khuynh mắt nổ lửa, trực tiếp chạy qa nắm lấy vai Hạ Băng Khuynh kéo ra ngoài “E sa đọa đến tìm trai bao r à? Bar loạn tính? Thật sự hay quá!”
“Chị, e”
“E cái gì e? Nhanh đuổi đi! Nếu k chị giết chết e!” Hạ Vân Khuynh giận r, “Hạ Băng Khuynh, chị nói e nghe, thất tình 100 lần k đáng sợ, đáng sợ là tự mình sa đọa!”
Hạ Băng Khuynh: “”
Cô nhìn phía sau chị mình, cùng ng đó đều cạn lời.
Sự khó xử ủ men trong không khí bắt đầu cường đại.
Hạ Vân Khuynh tức đến nói k lựa lời: “K fai thất tình s? K fai đã cùng với Mộ Nguyệt Sâm s? Chẳng fai mất con thôi s? Có gì ghê chứ? Hạ Băng Khuynh, e có fai cảm thấy cả thế giới chỉ mình e bị thương vì tình?”