“Đúng vậy, kết bạn wechat, tiện trao đổi công việc hơn.” Trương Đình nói.
Tô Dật ấn mở wechat, hỏi: “Kết bạn kiểu gì?”
* Trương Đình cứng người, nhìn hắn, hỏi: “Đừng nói với u chưa từng sử dụng wechat?”
Tô Dật nghiêm túc gật đầu: “Hôm nay là lần đầu tiên tôi dùng điện thoại.”
Trương Đình không nói lên lời. “Cậu... Không lẽ cậu thật sự vừa từ núi xuống?” Tô Dật gật đầu, nói: “Chị dạy tôi cách sử dụng đi”
Trương Đình thật sự không ngờ Tô Dật đến từ núi sâu rừng già, bởi vì thời đại này, trẻ con cũng có thể dùng điện thoại thuần thục, thậm chí còn dùng wechat để nói chuyện.
Sau một lúc giải thích cộng làm mẫu, cuối cùng Tô Dật cũng biết cách sử dụng wechat.
Trương Đình hỏi: “Có phải cậu không có tiền hay không.” Tô Dật không che giấu, nói: “Không xu dính túi.”
“Thật sự?” Trương Đình cảm thấy không thể tin được, với khí chất này của Tô Dật, cô ta còn tưởng rằng hản là thiếu gia nhà giàu nào đó ra đời trải nghiệm cuộc sống, nhưng bây giờ cô ta tin hẳn vừa chui ra từ núi.
Vậy cũng tốt, người miền núi kiên định chất phác, sẽ không nhiều âm mưu quỷ quyệt.
“Tôi cho cậu ứng trước 2000 đồng, đêm nay cậu cũng kiếm được rất nhiều tiền hoa hồng” Nói xong, Trương Đình chuyển cho hắn 2000 đồng, dạy hắn nhận tiền, rút tiền, dùng tiền như thế nào: “Trên người đàn ông không có đồng nào là không được, nhưng cũng đừng tiêu tiền vớ vẩn, sau này có khó khăn gì thì nói với tôi.”
Công việc kinh doanh của quán bar Thanh Tỉnh rất tốt, cho dù hôm nay Tô Dật biểu hiện làm rất người ngạc nhiên, nhưng trên thực tế, phần lớn người đều mải chăm sóc tiếp đãi khách trên bàn rượu của mình, cho nên cũng không nhiều người chú ý đến Tô Dật.
Mặc dù Tô Dật bận việc cả tối, nhưng cũng thường xuyên chú ý đến Lâm Dĩ Văn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!