“Cái gì mà ngàn ly không say! Đừng nghe cô ấy nói vớ vẩn, Trương Đình cũng là chị em tốt của tôi, chắc chắn tôi sẽ thường xuyên đến ủng hộ cậu.” Cao Vân quan tâm nói: “Vừa rồi tôi thấy cậu cũng uống nhiều ở bàn bên kia rồi, nếu cậu không uống được nữa, lát nữa chúng ta uống ít đi, chị Vân dẫn cậu đi ra ngoài ăn đêm.”
Không uống?
Hiện tại công việc của Tô Dật là uống rượu với khách, khách nói uống ít, sao có thể như vậy được chứ?
Tô Dật läc đầu nói: “Không sao, vừa rồi uống cũng nhiều, nhưng tôi và chị Vân mới gặp mà như đã quen, hôm nay không say không về!”
Nếu để Bạch Miểu Miểu nhìn thấy cảnh này, chắc chắn sẽ tức gần chết.
Thái độ nói chuyện với cô ta lúc này của Tô Dật và thái độ nói chuyện lúc này của Tô Dật khác nhau như trời với đất.
“Được! Đêm nay không say không về!” Cao Vân hưng phấn nói, đặc biệt khi nghe Tô Dật nói mới gặp như đã quen, trong nháy mắt Cao Vân cảm thấy bản thân vẫn có sức hút.
Có khi nào Tô Dật lại thích phụ nữ trưởng thành như cô ta thì sao?
Tô Dật lại có tính toán của riêng mình.
Uống rượu với khách, cho dù thật sự uống say cũng không thể biểu hiện ra ngoài.
Đặc biệt trong tình huống người phụ nữ này còn đang thèm thân thể của hắn.
Vậy chỉ còn cách chuốc say cô ta.
Trương Đình cũng đi theo vào phòng, cô ta vẫn không yên tâm về Tô Dật.
“Chị Vân, sao rồi? Tiểu Tô thế nào?” Lúc Trương Đình hỏi câu này, trong lòng có chút chột dạ, nhưng nhìn nụ cười vui sướng của Cao Vân, nỗi lo của cô ta cũng được thả lỏng.
“Rất tốt! Sau này tôi đến, để Tiểu Tô tiếp tôi là được.” Cao Vân nói.
“Trương Đình, cô lại gọi thêm ba chàng trai vào đi, nhất định phải đẹp trai!” Cao Vân nói với Trương Đình, dường như sợ Tô Dật hiểu lầm, nói thêm một câu: “Nếu không ba chị gái này sẽ tịch mịch.”
Đám Cao Vân tổng có năm người, mỗi người một cái, còn có một nguyên nhân quan trọng nhất, đêm nay Cao Vân coi trọng Tô Dật, không muốn người khác tranh đoạt với mình.
Rất nhanh, Trương Đình đã gọi ba chàng trai trẻ đẹp vào. Lúc này, Tô Dật đã bắt đầu tiếp rượu các phú bà.
Cao Vân gọi hai thùng bia, hai bình rượu tây.
Tô Dật uống mấy cốc, hai mắt bắt đầu mơ màng.
“Tiểu Tô, còn uống được nữa không?” Cao Vân thấy vậy, nói: “Nếu không uống được, chúng ta thuê phòng nghỉ ngơi.”
Sao Tô Dật có thể để cô ta thỏa mãn chứ? Vẫy tay nói: “Chúng ta uống tiếp, không say không về!”
Thật ra Cao Vân cũng có chút cố ky, nếu lát nữa Tô Dật uống say ngất đi thì không vui nữa, nhưng nếu Tô Dật đã nói vậy, cô ta đành phải tiếp tục uống cùng hắn.
Cô ta gọi thêm bia và rượu tây.
Vừa rồi Tô Dật đã uống nhiều rượu vang đỏ như vậy, cho dù tửu lượng tốt đến mấy, men say lên chậm, chắc cũng sắp không khiêng được.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!