“Tiểu Tô, cậu nói cậu uống rượu được , cũng có thể nói chuyện được, đây cũng chỉ là lời cậu nói mà thôi, còn khả năng cụ thể của cậu tôi còn chưa được chứng kiến. Cho nên cậu có ba ngày thực tập, nếu như trong ba ngày này cậu thể hiện đủ để thỏa mãn tôi thì tôi sẽ cho cậu làm quản lý nghiệp vụ.”
Tô Dật cũng chưa hoàn toàn tin lời Tô Dật nói, ở vũ trường cô ấy đã gặp không ít người khoe khoang như thế, người giống như Tô Dật cô ấy đã gặp nhiều, nhưng rất nhiều người uống hết liền một lúc một tuần rượu xong thì hoàn toàn ngã gục.
Tô Dật gật đầu, hỏi: “Cho nên nhiệm vụ ngày mai của tôi là bán rượu tiếp đãi khách hàng, khiến cho bọn họ phải vung tiền ra?”
Lúc hỏi câu này, Tô Dật đã hiểu được tính chất công việc của mình.
Đây có khác gì các cô gái trong thanh lâu lúc trước đâu? Chẳng qua là bây giờ thay đổi một chút thôi. Công việc này rất có tính khiêu chiến đấy!
Chí ít là trước kia mình chưa từng làm.
Tô Dật nheo mắt cười nói: “Cậu hiểu như thế cũng được, cho nên thu nhập mỗi tháng nhiều hay ít đều dựa vào khả năng của cậu đấy. Nếu như tửu lượng của cậu không cao thì sẽ bị các chị em chuốc say mang đi thuê phòng, tôi không can thiệp được.”
Lâm Dĩ Văn đứng bên cạnh nghe mà choáng váng, cô ấy tới nơi này để làm thêm ngoài giờ, hơn nữa cô ấy cũng biết quán bar là nơi nhiều người hỗn tạp, nhưng ít ra cũng là chỗ chính quy.
Nghe cuộc đối thoại của Trương Đình và Tô Dật là cô ấy hiểu ngay, hẳn là quán rượu này loạn lắm nhỉ.
Không chỉ có con gái ở ngoài không được an toàn, mà các bạn con trai cũng thế.
“Chị Đình, em...”
Lâm Dĩ Văn vừa mới mở miệng, Trương Đình đã nói: “Tiểu Lâm, em không cần phải lo lắng về vấn đề này, chỗ này của chị có quy định, nếu như em đã xin làm phục vụ thì chị tuyệt đối sẽ không bắt em phải uống rượu tiếp khách, cũng sẽ không có khách hàng tìm em để gây phiền phức. Chị nói rồi, chị sẽ bảo vệ em”
Cô ta liếc mắt một cái là nhìn ra Lâm Dĩ Văn đang lo lắng, bèn nói tiếp: “Xin vị trí khác nhau thì cách làm việc cũng không giống nhau, em chỉ phụ trách việc mở rượu cho khách hàng, hoặc là em muốn làm lễ tân đón khách cũng không thành vấn đề”
“Được rồi ạ” Cuối cùng thì Lâm Dĩ Văn cũng không còn lo lắng như trước nữa, Trương Đình trả lời quá quyết đoán, dáng vẻ tự tin có thể bảo vệ cô ấy khiến cô ấy cảm thấy rất ấm áp.
“Tiểu Tô, đêm nay có mấy người bạn của tôi muốn qua đây uống rượu, đặt bàn xong xuôi rồi, cậu phụ trách mấy người bọn họ nhé, được không?” Trương Đình cười nói: “Đầu tiên tôi phải thử tửu lượng của cậu trước đã, đêm nay cậu yên tâm, cho dù cậu không uống được bao nhiêu thì mấy người bạn của tôi cũng không gây khó dễ cho cậu.”
Tô Dật không hề nghĩ ngợi gì, đáp luôn: “Cũng được”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!