Ca phẫu thuật đã vô cùng thành công lúc này Quân Dao mới có thể thở phào nhẹ nhõm, cô ngồi bên ngoài nhìn vào bên trong qua lớp cửa kính không kiềm được nước mắt mà khóc nấc.
" Con trai của mẹ giỏi lắm."
Bỗng nhiên một đám ngườxông đến vệ sĩ của Trạch Hạo liền đề phòng, đám thuộc hạ của Mặc Trịnh đã tìm đến đây, bọn chúng vô cùng đông náo loạn cả một bệnh viện, vệ sĩ của Trạch Hạo không thể nào khống chế được tình hình liền bị đánh đến trọng thương, Quân Dao ngơ ngác không biết chuyện gì đang xảy ra cô liền bị một tên cầm đầu túm lấy cánh tay kéo đi, Quân Dao hoang mang hét lớn.
" Các người là ai mau buông tôi ra tôi sẽ báo cảnh sát bắt các người."
Đám người đó vô cùng ngông cuồng đánh người không thương tiếc ai dám đến giúp đỡ thì sẽ bị bọn chúng lấy dao ra đe dọa, Quân Dao bị đưa lên một chiếc xe bọn chúng đánh ngất cô rồi rời khỏi đó, mấy người vệ sĩ đau đớn nằm la liệt trên sàn một người vẫn cố gắng lấy ra điện thoại gọi điện cho Trạch Hạo.
" Ông chủ cô Quân Dao đã bị đám người của Mặc Trịnh bắt đi rồi."
Trạch Hạo nghe xong liền vội vàng chạy đi, hắn vẫn còn đang rất tức giận chuyện của ba mình bây giờ Quân Dao lại gặp chuyện. Mặc Trịnh là con người vô cùng tham lam hắn ta muốn một thứ gì thì phải có được trong tầm tay, nhưng Trạch Hạo sẽ không để yên cho hắn ta ngông cuồng qua mặt.
Quân Dao từ từ mở mắt cô đưa mắt nhìn xung quanh đây là một nhà kho chứa hàng hóa của công ty Mặc Trịnh, hắn ta đang ngồi nhìn Quân Dao đầy nham hiểm, cô hoảng loạn vùng vẫy nói.
" Các người là ai sao lại bắt cóc tôi mau thả tôi ra tôi không hề gây thù gì với các người cả."
Mặc Trịnh cười lớn nói.
" Cũng mạnh miệng lắm, tôi không bắt người mà không có lý do cô là con cờ để tôi lật đổ gia tộc nhà họ Hàn đấy hiểu không hả."
Qân Dao lạnh lùng nhìn vào gương mặt tàn độc của Mặc Trịnh nói.
"Các người nghĩ là anh ta sẽ hi sinh gia tộc của mình để cứu tôi hay sao các người lầm to rồi đấy."
Mặc Trịnh đi đến bóp mạnh lấy cằm của Quân Dao.
" Cô đừng nghĩ nói như thế là sẽ lừa được tôi."
Quân Dao quay người né tránh kiên quyết nói.
" Chính họ đã cho người truy sát và giết chết tôi, thì các người nghĩ tôi có giá trị hay không đừng tốn thời gian nữa."
Mặc Trịnh tức giận tát vào mặt Quân Dao một cái thật mạnh.
" Con khốn im ngay cho tao, hôm nay Trạch Hạo mà không đến tao sẽ khử mày thôi hãy yên tâm."
Quân Dao bị đe dọa vô cùng sợ hãi cô không muốn chết Tiểu Thiên vẫn còn nằm trong bệnh viện không ai chăm sóc, tại lại đưa cô vào con đường bế tắc ngay lúc này, Quân Dao nghẹn ngào nói
" Tôi xin các người đừng giết tôi, tôi còn đứa con nhỏ xin các người hãy thương xót cho tôi."
Mặc Trịnh đưa tay xoa vào má của Quân Dao.
" Chết hay sống còn phải chờ tên Trạch Hạo trả lời vấn đề là thời gian ngắn hay dài mà thôi."
Nói rồi hắn ta khoái chí bỏ đi.
Trạch Hạo lái xe đến bệnh viện bây giờ đang cần người chăm sóc cho Tiểu Thiên hắn đã kêu người đi đón mẹ nuôi của Quân Dao đến chăm sóc cho thằng bé, cònmình sẽ đi giải quyết chuyện của Quân Dao.
Trạch Hạo thừa biết là Mặc Trịnh sẽ gọi điện đến đe doạ mình, hắn rất bình tĩnh bật điện thoại lên nghe máy bên kia đầu dây vang lên tiếng la hét của Quân Dao Trạch Hạo vô cùng lo lắng hắn lên tiếng trước.
" Lại giở trò đến bao giờ anh mới thôi những chiêu trò hèn hạ đó của mình."
Mặc Trịnh cười lớn nói.
" Anh đã quá xem thường tôi rồi, đừng nghĩ chỉ một mình anh mới làm chủ được thị trường kinh doanh, một đổi một tôi sẽ thả cô ta ra nếu anh giao dự án thiên bang lại cho tôi."
Trạch Hạo không ngờ chỉ vì một hợp đồng kinh doanh mà Mặc Trịnh có thể làm đến mức này.
" Được thôi hiện giờ cô ấy đang ở đâu?.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Giáng Lâm
2. Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp
3. Tình Biến
4. Hơn Cả Hôn Nhân
=====================================
Mặc Trịnh cười đắc ý nói.
" Lúc đầu anh chịu đưa dự án Thiêng Bang cho tôi sớm hơn thì mọi chuyện không đến nỗi như thế này đâu."
Trạch Hạo tức giận nói.
" Đừng nhiều lời, tôi sẽ đưa dự án thiêng bang cho anh việc của anh là thả cô ấy ra."
Mặc Trịnh cười lớn đầy khoái chí vì mục đích của hắn muốn đã đạt được.
" Được thôi tôi cũng đang rất nôn nóng nhận được cái dự án đó đấy."