Trước lúc đi Trạch Hạo không quên căn dặn vệ sĩ để mắt đến Quân Dao rồi mới yên tâm rời đi, Mỹ Kim từ trên phòng vội vàng chạy xuống ôm lấy cánh tay của Trạch Hạo nũng nịu nói.
" Anh đi đâu mà vội vàng vậy?"
Trạch Hạo thờ ơ trả lời.
" Anh phải đi công tác nhưng lần này sẽ đi hơi lâu em ở nhà rãnh rỗi quá thì đi tìm bạn mình mà chơi đừng gọi điện làm phiền anh."
Mỹ Kim bĩu môi nói.
" Anh lạnh lùng thật đấy, em biết rồi."
Trạch Hạo rút tay ra khỏi vòng tay của Mỹ Kim rồi rời đi, cô ta đứng nhìn hắn lên xe rời đi đôi mắt bỗng lóe lên một tia hi vọng, kết hoạch này sẽ thành công thì cô ta sẽ có thể chiếm trọn được trái tim của Trạch Hạo.
Mỹ Kim lén lúc đi vào phòng của Quân Dao, cô ta vui mừng nói.
" Cô được ông trời độ rồi anh Hạo đã đi công tác rồi lần này sẽ đi rất lâu vì đây là đối tác quan trọng."
Quân Dao nghe Mỹ Kim nói tâm trạng liền trở nên tốt hơn.
" Có thật không như vậy thì tốt quá, nhưng kế hoạch của cô sẽ như thế nào?"
Mỹ Kim đi qua lại trong phòng cô ta đang trầm tư suy nghĩ nên lẩm bẩm nói chuyện một mình.
" Nếu như đưa cô ấy đi thì dễ dàng quá rồi đám vệ sĩ cứ bao vây cả căn nhà nếu biết mình giúp cô ta rời khỏi đây chắc chắn anh Hạo sẽ giận không muốn nhìn mặt mình, phải làm cách nào đó để cô ấy có thể rời khỏi đây như là bị đuổi chứ không phải trốn chạy."
Một lúc sau Quân Dao lên tiếng nói.
" Tôi có một cách này như nó sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của cô trong mắt công chúng."
Mỹ Kim nhìn Quân Dao hoài nghi nói.
" Là cách gì mà nghe có vẻ nghiêm trọng vậy?"
Quân Dao lên tiếng nói ra những gì mình suy nghĩ trong đầu.
" Nhờ đến cánh truyền thông lan truyền thông tin cô đang ở nhà vị hôn phu của mình nhưng bên cạnh đó anh ta đang giam giữ một người phụ nữ khác, chuyện này sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến cổ phần và danh dự của gia tộc anh ta, từ trước đến nay ba mẹ của Trạch Hạo không liên can gì đến cuộc sống riêng tư của anh ta, chỉ quan tâm đến sự phát triển tập đoàn của gia tộc, tôi nghĩ chuyện này sẽ khiến cho ba mẹ của anh ta ra mặt giải quyết trong lúc anh ta đang đi công tác. Tôi biết với tính cách của gia đình của anh ta bọn họ sẽ tìm cách nhanh nhất để làm cho mọi chuyện lắng xuống, bọn họ sẽ đuổi thẳng tôi ra khỏi đây để tránh luyên lụy về sau."
Mỹ Kim lo lắng phản đối.
" Không được làm như thế tôi sẽ mất niềm tin với ba mẹ của anh Hạo mất."
Quân Dao nhìn cô ta bằng ánh mắt đầy hi vọng.
" Cô xem như mình chẳng hề biết chuyện này, chỉ tình cờ bị chụp lén họ sẽ không truy cứu cô đâu, còn về bản thân tôi, tôi sẽ chịu đựng mọi thứ bởi vì danh phận của tôi chẳng khác nào bọn người hầu ngoài kia bọn họ sẽ đổ tất cả lỗi lầm cho tôi thôi cô cứ yên tâm."
Ngày trước vì sợ ảnh hưởng đến tập đoàn của gia tộc mà ba của Trạch Hạo đã ép buộc hắn phải im lặng không tiếp tục truy cứu về cái chết của Ái Nhi, bọn họ chỉ là những con người ham hư vinh danh vọng của gia tộc, hắn cũng chỉ là một tên khốn hèn mọn chỉ biết trút giận bao nhiêu hận thù lên người của Quân Dao.
Mỹ Kim cứ do dự không chịu đồng ý, Quân Dao đi đến bình tĩnh dẫn dụ cô ta.
" Nếu như cô không đồng ý với kế hoạch này thì mãi mãi cô cũng chẳng thể có được Trạch Hạo, với tính cách của anh ta chắc chắn Trạch Hạo sẽ không buông tha cho tôi đâu trừ phi tôi có thể rời khỏi đây biến mất hoàn toàn khỏi tầm mắt của anh ta."
Mỹ Kim cảm thấy những lời Quân Dao nói lại vô cùng hợp lý.
" Hãy cho tôi một đêm để suy nghĩ."
Quân Dao gật đầu đồng ý nhưng cô lại có ý hối thúc.
" Thời gian có hạn mong cô hãy suy nghĩ thấu đáo."
Cô ta đi về phòng nhưng tâm trạng lại vô cùng bất an nếu như chuyện lần này không thành thì chẳng có cơ hội cho lần sao đâu.