60 : Sau đó tôi sẽ dạy cho cô
1632 Words
Trái tim cô lỡ một nhịp, cô nói sự thật : " Đi xuống và tìm Vu Lôi. "
“ Cô coi nơi này là công viên giải trí, muốn đi đâu thì đi sao? ” Giọng hắn không giận tự uy.
Cô có chút không tự tin nói : " Bây giờ là giờ nghỉ trưa, tôi có thể ..."
" Những nhân viên khác có thể, cô không thể! " Hắn ngắt lời cô.
" Tại sao? " Có sự không hài lòng trong giọng nói khó hiểu của cô.
Hoắc Ngự Đình nhíu mày, lạnh giọng hỏi : " Điều cấm kỵ thứ ba là gì? "
" Làm theo lời kêu gọi của anh bất cứ lúc nào . " Cô thành thật đọc nó , nhưng bác bỏ nó trong lòng.
" Không phải cô học tiếng Trung tốt sao? Bất cứ lúc nào, tức là cô phải luôn làm công việc của mình và tuân theo mệnh lệnh của tôi! " Giọng điệu lạnh lùng của hắn tràn đầy sức mạnh.
Lục Tiểu Khê bày tỏ sự bất mãn trong lòng: " Tôi không phải cái máy, tôi không thể làm việc mà không cần ngủ! "
" Cô định đình công à? " Hắn lạnh lùng nhìn cô.
" Đình công thì đình công, dù sao thì anh cũng không coi tôi là người! " Sau khi phàn nàn không hài lòng , cô nói một cách cứng rắn, " Mặc dù Lục Tiểu Khê tôi không học nhiều, nhưng không tới mức tìm không thấy công việc, cho nên Hoắc tiên sinh, anh không hài lòng liền sa thải tôi đi! "
Ha ha, cái sự kêu ngạo như lần đầu tiên đến Hoắc trạch lại xuất hiện.
Hoắc Ngự Đình nhìn chằm chằm bộ dạng tức giận của cô, khóe môi hắn nhếch lên khinh thường, " Cô đương nhiên có thể tìm được việc làm, dù sao những công việc bẩn thỉu như bưng bê rửa bát đều được thiết kế riêng cho loại người như cô. "
Đúng vậy, công việc trước đây cô làm đúng là rửa bát , nhưng cô dựa vào sức lao động của mình để kiếm tiền, cho nên cô không cảm thấy xấu hổ chút nào, giọng điệu giễu cợt của Hoắc Ngự Đình khiến cô cảm thấy rất khó chịu.
" Hoắc Ngự Đình, cái gì được thiết kế riêng cho tôi? Để tôi nói cho anh biết, tôi kiếm tiền bằng năng lực của chính mình, tôi không xấu hổ chút nào. Anh có quyền lực hay tiền tài không quan trọng. Tôi vẫn có quyền lựa chọn công việc! " Cô khẳng định phải rời khỏi nơi này, đỡ phải bị một phần công việc mà đối hắn ta ăn nói khép nép, còn bị hắn ta chế giễu.
" Cô có quyền lựa chọn? " Hoắc Ngự Đình cười lạnh một tiếng, " Nếu cô có quyền lựa chọn, tại sao còn cần tôi xin cho chị em tốt của cô làm việc? "
" Tôi... Việc nào ra việc đó! " Nam nhân này cũng quá tàn nhẫn, luôn có thể bắt được điểm yếu của cô.
Mỗi khi cô nói xong những lời kiêu ngạo, hắn ta sẽ ngăn cản cô bằng một câu duy nhất.
" Được, chuyện nào ra chuyện đó. " Đôi môi mỏng gợi cảm của hắn càng khiêu khích khinh thường, " Vậy cô đi đi, xem sau khi rời khỏi Hoắc thị cô có thể tìm được công việc tốt gì. "
Giọng điệu của hắn nhẹ nhàng, thoáng đãng nhưng lại mang theo khí chất lạnh lùng kiêu ngạo không để bất cứ ai vào mắt.
Lục Tiểu Khê lập tức hiểu ra, dùng ánh mắt tức giận nhìn hắn ta hỏi: " Ý anh là gì, tôi đi đâu làm việc anh cũng sẽ cản trở tôi? "
" Tất nhiên. "
" Tại sao?! "
" Bởi vì tôi là chồng của cô! "
"..."
Lục Tiểu Khê tức giận nghẹn họng, một lúc lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.
Người đàn ông này quá kiêu ngạo và độc đoán.
Qua một lúc lâu, hắn mới chậm rãi nói: " Tôi không rảnh cùng cô tranh luận, cô trở về ngẫm lại chính mình đi. "
" Hoắc Ngự Đình, tôi hận anh! " Lục Tiểu Khê tức giận nói, đóng sầm cửa đi ra ngoài.
Lukes đang đến báo cáo công việc bị trận này dọa sợ, không rõ tình huống tiến vào văn phòng, " Chủ tịch, ngài cùng thiếu phu nhân cãi nhau sao? "
" Có chuyện gì sao? " Hoắc Ngự Đình không hiểu ra sao.
" Gần đây, Tập đoàn Diệp thị mua hai dự án mà chúng ta đã thương lượng với giá thấp. " Thấy biểu hiện của Hoắc Ngự Đình không tốt, Lukes rất thận trọng báo cáo.
Hoắc Ngự Đình sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói: " Thật sự là càng ngày càng tự phụ! "
" Chủ tịch, ngài xem chúng ta có muốn dùng gậy ông đập lưng ông không? "
" Không cần. " Hoắc Ngự Đình nghiêm mặt nói : " Nếu Diệp Quang Huy đã dám mạo hiểm, vậy trước cho ông ta ăn ngọt. "
Lukes vẫn không hiểu chủ tịch của mình đang có ý đồ gì, cảm thấy nhượng bộ chỉ khiến đối phương càng thêm tệ.
Thương trường giống như chiến trường, không có cái gọi là tình bạn cả.
Tuy nhiên, nghĩ đến những thành tích đáng nể của chủ tịch mình trong giới kinh doanh những năm qua, anh cảm thấy mình quá lo lắng nên lập tức làm theo sự sắp xếp của hắn ta.
Lục Tiểu Khê đầy tức giận, cô vẫn chưa bình tĩnh lại cho đến khi cô đi làm vào buổi chiều.
Cô tự nhủ bản thân không thể suy sụp chỉ vì nghe thấy vài từ khó chịu từ Hoắc Ngự Đình.
Cô phải làm việc chăm chỉ và nói với người coi thường cô rằng Lục Tiểu Khê cô, không phải là một người vô dụng.
Cô không thể học đại học, nhưng cô luôn muốn tiết kiệm một số tiền và đăng ký vào một trường học buổi tối để làm giàu cho bản thân.
Không ngờ, trước khi ước nguyện này thành hiện thực, cô đã gả cho Hoắc Ngự Đình như một vật phẩm trả nợ.
Mất một giờ để cô sắp xếp lại những công việc gì mình cần làm.
Cô đến phòng đựng thức ăn để pha một tách cà phê cho Hoắc Ngự Đình, sau đó gửi nó đến văn phòng của hắn.
Khi cô nhẹ nhàng đặt cà phê lên bàn, Hoắc Ngự Đình ngửi thấy mùi thơm dịu của cà phê không khỏi ngẩng đầu lên, đầu tiên là liếc nhìn cà phê, sau đó nhìn Lục Tiểu Khê, "Mới pha ? "
" Bằng không? " Giọng điệu rõ ràng là kích động.
Hoắc Ngự Đình nhếch môi, cầm cà phê nhấp một ngụm, hài lòng gật đầu: " Rất chuyên nghiệp. "
Lời khen ngợi của hắn thực sự khiến cơn giận của Lục Tiểu Khê giảm đi.
Cô thầm mắng mình không có nghị lực, nghe lời hay thì quên lời hắn làm tổn thương lòng tự trọng của mình.
Nhưng vì lời khen ngợi này, cô liền thẳng lưng đánh trả: " Anh thực sự cho rằng tôi chỉ biết rửa bát sao? Để tôi nói cho anh biết, tôi biết rất nhiều! "
Thấy dáng vẻ đắc thắng của cô, hắn bình tĩnh nói: " Vậy thì tốt. Dù sao thì tôi cũng không muốn lấy một người phụ nữ vô dụng. "
"..." Cô lại bị lời nói của hắn làm cho nghẹn họng, nhưng cũng không thua kém, cô nghĩ nghĩ, lập tức nói: " Tôi có thể làm tất cả, nhưng tôi không thể có con! "
Hiện tại hắn không phải rất muốn cô mang thai sao?
Hắn càng lo lắng, cô càng chống lại hắn.
Hoắc Ngự Đình lại ngước mắt lên, ánh mắt nghiêm nghị rơi vào khuôn mặt xinh đẹp có chút đắc ý của cô .
Lục Tiểu Khê bắt gặp ánh mắt đột ngột nghiêm nghị của hắn, trong lòng không khỏi hoảng sợ, nhưng cô vẫn không chịu thừa nhận, dùng ánh mắt ngoan cố nhìn lại hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!