56 : Bỏ vào miệng
1569 Words
Lão phu nhân liếc xéo ông ấy một cái, tức giận hỏi : " Bằng không? Ta chẳng lẽ cùng các ngươi giống nhau, gặp dịp thì chơi? "
Bạch Vũ trong lòng hoảng sợ, ông ấy thật không nghĩ tới lão phu nhân lại tinh tường nhìn ra manh mối như vậy.
" Tuy nhiên tiên sinh đã cố gắng hòa thuận với thiếu phu nhân và tôi tin rằng tình cảm giữa họ sẽ phát triển trong một thời gian ngắn. " Bạch Vũ biết rằng mình không thể che giấu điều đó nên chỉ có thể nói ra sự thật .
" Tiểu Khê kia tựa hồ không có tâm cơ, nếu như Ngự Đình dám làm cho cô ấy thất vọng, hắn trước tiên không qua được một cửa ở chỗ của ta! " Lão phu nhân nghiêm mặt nói.
Bạch Vũ gật gật đầu, hứa hẹn nói: " Lão phu nhân yên tâm, có tình huống gì tôi sẽ sớm báo cho ngài. "
Lão phu nhân hài lòng gật đầu, sau đó tò mò hỏi: " Bọn họ ở cùng phòng sao? "
" Tôi nghe Tiểu Mỹ và Tiểu Điệp nói rằng vài ngày trước, khi họ đi dọn phòng, họ đã nhìn thấy vết đỏ trên ga trải giường. " Khi Bạch Vũ nói điều này, vẻ mặt của ông ấy rất xấu hổ.
Bà cụ không tin nên gọi Tiểu Mỹ đến hỏi, bà cũng chắc chắn nên không hỏi thêm gì nữa.
Chỉ cần có giao hợp, mong muốn có một cháu trai là rất gần.
Nửa giờ trước bữa tối , Hoắc Ngự Đình trở lại.
“ Bà nội, cháu xin lỗi, tạm thời tổ chức một buổi hội thảo dự án, cháu không thể đi cùng bà được. ” Điều đầu tiên hắn nói khi vào phòng khách là xin lỗi bà nội.
Bà nội ngồi ngay ngắn, làm ra vẻ nghiêm nghị nói: “ Nếu cháu cùng vợ chia sẻ một phần công việc thì bà nội sẽ yên tâm. ”
" Làm sao vậy? " Hoắc Ngự Đình nhìn chung quanh không thấy Lục Tiểu Khê, cho rằng đã xảy ra chuyện, cau mày hỏi: " Em ấy đi ra ngoài? "
Người phụ nữ này, không phải hắn đã nói với cô là bà sẽ đến rồi sao?
" Cháu cho rằng Tiểu Khê cũng không kính trọng người lớn tuổi như cháu sao? " Lão phu nhân bất mãn hừ một tiếng , sau đó đắc ý nói: " Để nghênh đón bà nội, Tiểu Khê hiện tại chính mình nấu cơm cho bà nội! "
“ Chỉ một mình cô ấy thôi sao? ” Không ngờ người phụ nữ này lại biết nấu ăn.
Lão phu nhân tỏ vẻ không hài lòng với giọng điệu của hắn, trừng mắt nhìn hắn: " Sao vậy, cháu không tin tài nấu nướng của vợ mình sao ? Theo logic mà nói, sau khi hai người yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, con bé không phải nên nấu ăn cho cháu sao? "
Yêu từ cái nhìn đầu tiên ?
Hoắc Ngự Đình không hiểu lão phu nhân nói cái gì.
Lão phu nhân cố ý dùng những lời này khiêu khích hắn, thầm nghĩ, nếu như cháu lừa gạt lão bà này, bà cũng sẽ giở trò đồi bại với cháu.
Cũng nhân đây, thị uy cho Lục Tiểu Khê.
" Tất nhiên đã làm rồi. " Hắn hai mặt nói.
" Thời nay con gái biết nấu ăn rất ít, cháu phải trân trọng nó. " Bà lão cười nói với hắn.
“ Vâng. ” Hoắc Ngự Đình không nghĩ tới nữ nhân này sẽ lấy được lòng lão phu nhân như vậy.
Có vẻ như khi hắn không ở đó vào buổi chiều, hai người đã có một cuộc trao đổi vui vẻ.
Khóe môi hắn không khỏi nhếch lên một vòng cung hài lòng, tình cảm hắn dành cho Lục Tiểu Hy càng thêm nhiều.
" Thiếu phu nhân, tiên sinh đã trở lại. " Tiểu Mỹ chạy vào phòng bếp, vui vẻ báo cáo với cô.
Lục Tiểu Khê đang gọt khoai tây thì vô tình bị dao cắt vào ngón tay.
Ngay lập tức, máu chảy ra.
" Thiếu phu nhân, ngài bị thương ! " Tiểu Mỹ lo lắng chạy tới.
Lục Tiểu Khê đứng dậy, rửa ngón tay bị trầy xước dưới vòi nước, dễ dàng nhún vai: " Bị thương một chút , không sao cả. "
" Em đi lấy băng cá nhân. "
" Không cần ..."
Tiểu Mỹ lo lắng và vội vàng bỏ chạy, Lục Tiểu Khê không có thời gian để ngăn cô ấy lại.
Đi qua sảnh chính , Tiểu Mỹ và Tiểu Điệp vội vàng đụng phải nhau, Tiểu Điệp sợ hãi liếc nhìn Hoắc Ngự Đình, cau mày nói: " Tiểu Mỹ, tôi biết cô rất cao hứng nhìn thấy lão phu nhân tới. Nhưng cô cũng không nên kích động tới như vậy chứ?"
" Không được, tay của thiếu phu nhân bị thương ! " Tiểu Mỹ vội vàng nói ra .
Hoắc Ngự Đình nghe thấy thanh âm này, cau mày nói : " Chuyện gì vậy? "
Lão phu nhân nghe vậy cũng kinh ngạc, đứng dậy nói: "Làm sao lại bị thương ? Ngự Đình, mau đi nhìn xem! "
Lục Tiểu Khê tiếp tục làm việc sau khi thấy tay mình không chảy máu.
" Đưa tay cho anh xem. " Một giọng nói lạnh lùng vang lên bên cạnh cô.
Lục Tiểu Khê sửng sốt, quay đầu lại nhìn khuôn mặt lạnh như băng của hắn, có chút ngượng ngùng: " Không có gì, em chỉ là trầy xước thôi. "
Hoắc Ngự Đình nhíu mày, đi tới, nắm lấy tay cô.
“ Anh làm gì vậy …” Cô bị hành động của anh làm cho hoảng sợ , nhưng nhìn thấy vẻ mặt cau có và lo lắng của hắn, cô lập tức bình tĩnh lại.
" Thưa tiên sinh, hộp thuốc ở đây. " Tiểu Mỹ vội vàng tiến lên.
Vốn tưởng ngón tay sẽ không chảy máu nữa, không ngờ máu lại rỉ ra, máu tuy không nhiều nhưng đọng lại từng chút một, đã chảy xuống kẽ tay như nước mắt.
Hoắc Ngự Đình không nhận thuốc khử trùng mà Tiểu Mỹ đưa, mà cúi đầu mút ngón tay đang chảy máu của cô.
"..." Lục Tiểu Khê nhìn chằm chằm vào đôi mắt hạnh nhân của hắn, bị hành động của hắn làm cho giật mình.
Trời ơi , cô ấy đã nhìn đúng chưa vậy? Hoắc Ngự Đình dùng miệng ngậm vết thương của cô.
Tiểu Mỹ xấu hổ cúi đầu, đặt thuốc khử trùng và băng gạc xuống rồi bước ra khỏi bếp.
“ Lão thái thái…” Cô đụng phải lão phu nhân ở cửa phòng bếp, lão phu nhân lo Tiểu Mỹ ồn ào sẽ quấy rầy hai người trong bếp nên vội vàng làm động tác im lặng với cô.
Tiểu Mỹ ngoan ngoãn im lặng, rồi lùi lại.
Nhìn thấy cảnh tượng hài hòa của hai người, lão thái thái nở nụ cười đắc ý, trong lòng cũng có chút nhẹ nhõm.
Khoảnh khắc những ngón tay của cô được đưa vào miệng hắn, cảm giác ngứa ngáy giữa ngón tay khiến cô khó chịu co rút lại, nhưng cô không thể lấy chúng ra khỏi miệng ai đó.
Phải mất ba phút người nào đó mới nhả ngón tay cô ra khỏi miệng mình.
Khuôn mặt nóng bỏng của Lục Tiểu Khê đầy xấu hổ.
Hoắc Ngự Đình cúi đầu , nhúng tăm bông vào thuốc sát trùng, tỉ mỉ nhẹ nhàng sát trùng cho cô.
Trái tim của Lục Tiểu Khê đã không bình tĩnh trong một thời gian dài, cô không thể tin rằng một tảng băng di động như hắn sẽ có một động thái chu đáo như vậy.
Khuôn mặt đẹp trai đầy nghiêm túc của hắn đột nhiên trở nên hấp dẫn và rung động hơn.
Người đàn ông này bôi thuốc thật nghiêm túc, thật đẹp trai!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!