Chương 5: Tang lễ ở Hoắc giả.
795 Words
Sáng sớm hôm sau.
Lục Tiểu Khê tỉnh lại trong cơn đau.
Căn phòng xa hoa khiến cô dần dần nhớ lại mọi thứ đã diễn ra vào tối qua.
Cô cố hết sức bò dậy từ dưới đất, tay bầm tím một mảng, rất đau.
Tên khốn Hoắc Ngự Đình này, quả thực là một tên cuồng bạo, ra tay tàn nhẫn như vậy!
Đau đớn trê. Cơ thể nói cho cô biết, chỉ cần còn sống thì không thể yếu đuối, nếu không sẽ bị hắn đánh chết tươi!
Cô hối hận vì tối hôm qua đã bị khí thế của hắn dọa sợ, đúng ra là nên dùng hết toàn lực cùng hắn đánh một trận, để cho anh biết Lục Tiểu Khê không dễ bắt nạt!
Cộc cộc cộc
Sau vài tiếng gõ cửa, người giúp việc tiến vào, cung kính nói: "Thiếu phu nhân, tiên sinh nói tối hôm qua ngài ở phòng tắm vô ý bị ngã, nên chúng tôi lại đây lau vết thương cho ngài."
Vô ý ngã trong phòng tắm? Đây là chuyện gì?
"Không phải…" Nói được một nửa, cô bỗng im lặng, dù sao đi nữa nơi này cũng là nhà họ Hoắc, cô nói ra hết thì thế nào? Căn bản sẽ không có ai vì cô mà đi đòi công lý, hơn nữa những người giúp việc kia còn có thể cảm thấy cô không được yêu thương, nếu không thế nào mới vừa gả tới đây đã bị đánh, họ sẽ càng thêm khinh thường cô, thậm chí còn có thể nhân cơ hội bắt nạt cô.
Tục ngữ nói hào môn sâu như biển, mặc kệ có phải hay không, cô cũng không thể không đề phòng, bằng không chuyện tối qua còn có thể xảy ra lần nữa.
Cô không muốn để bản thân bị tổn thương.
"Thiếu phu nhân, ta tên là Tiểu Điệp, sau này sẽ hầu hạ ngài trong sinh hoạt, có việc gì chỉ cần nói với ta là được." Cô gái đứng đầu có gương mặt rất ngọt ngào, thanh âm cũng vô cùng êm tai, vẻ mặt nhìn qua khá thông minh, chỉ là không biết tâm tư có phải đơn thuần giống vẻ ngoài hay không
Cô khẽ gật đầu, không đáp.
Một người giúp việc khác Tiểu Mỹ nói: "Thiếu phu nhân, tiên sinh bảo ngài thay bộ quần áo này, một lúc nữa theo ngài ấy về nhà cũ Hoắc gia."
Lục Tiểu Khê nhận lấy chiếc hộp Tiểu Mỹ đưa đến, lấy ra một bộ quần áo màu đen, cô trợn tròn mắt.
"Cái này …. Không phải là đồ tang sao?" Không phải cô suy nghĩ nhiều, mà là trên bộ quần áo kia còn có cài một đóa hoa trắng.
Tiểu Mỹ vẻ mặt bình tĩnh trả lời:"Đúng vậy thiếu phu nhân, tiên sinh bảo ngài nhanh thay đi, đừng để cho tiên sinh đợi lâu."
Mặc dù Lục Tiểu Khê không tình nguyện, nhưng vẫn đi thay đồ, dù sao cô gái thông mình không chấp nhất chuyện trước mắt, đau đớn trên người vẫn còn, lấy cứng đối cứng với hắn, người chịu thiệt nhất định vẫn là cô.
Sau khi thay đồ tang, Lục Tiểu Khê đi tới đại sảnh dưới lầu, thấy Hoắc Ngự Đình cũng giống cô, mặc đồ tang màu đen.
Nếu không phải là ban ngày, buổi tối nhìn qua thật đúng là có chút đáng sợ.
Cô không nói tiếng nào đi tới trước mặt hắn, trên mặt không có bất kỳ biểu tình gì.
Hoắc Ngự Đình ngay cả nhìn cũng không nhìn, chỉ lạnh giọng nói: "Đi nhanh lên!"