27 : tránh được một kiếp
1635 Words
Nói xong câu này, trong lòng cô dâng lên một cảm giác mất mát.
Hừ, xem ra cô yêu nam nhân kia rất sâu, nếu không sao có thể đồng ý đơn giản như vậy?
Sắc mặt hắn băng lãnh, lạnh lùng cảnh cáo: " Làm không được thì tự mình gánh lấy hậu quả ! "
Rồi hắn chống gậy đi lên cầu thang.
Lục Tiểu Khê nhìn chằm chằm vào bóng lưng của hắn ta và mắng hắn ta một cách khó khăn trong lòng.
Liên tiếp mấy đêm, Lục Tiểu Khê đi ngủ trước, Hoắc Ngự Đình mới từ thư phòng trở Vĩ Phong ngủ, cô cho rằng đêm nay hắn cũng sẽ không trở Vĩ Phong ngủ sớm như vậy như vậy, vì quên mang theo đồ ngủ khi đi tắm nên cô trực tiếp khoác áo choàng tắm và đi ra ngoài.
Thật trùng hợp, cô đụng phải hắn ta đang trở Vĩ Phong ngủ.
“ Anh! ” Cô định mắng hắn đi đường không có mắt, nhưng khi ngẩng đầu lên, lại phát hiện sắc mặt người nọ đỏ bừng, lúc hắn cúi xuống, mùi rượu nồng nặc phả vào lỗ mũi của cô.
Hắn ta uống rượu?
Hắn không xuống nhà ăn tối, cô rất vui vẻ nên cũng không thèm để ý, hiện tại hắn lại uống say, cô không khỏi có chút tò mò.
“ Anh … anh không sao chứ? ” Cô lo lắng nhìn hắn.
Hoắc Ngự Đình chăm chú nhìn cô, ánh mắt quen thuộc khiến hắn nhất thời thất thần.
" Yên Nhiên ..." Trong giọng nói trầm ấm của hắn có chút tình cảm .
Yên Nhiên là ai ?
Khi cô còn đang bối rối , khuôn mặt của Hoắc Ngự Đình liền cúi xuống, hắn lập tức hôn cô.
" Ưm..." Trái tim Lục Tiểu Khê run lên khi đôi môi mỏng của hắn chạm vào cô, cả người cô như tê dại, cứng đờ bất động tại chỗ.
Vì cô không phản kháng, nụ hôn của người đàn ông trở nên vô nguyên tắc.
Mùi rượu tràn ra từ môi và răng dường như có thể làm tê liệt trái tim người ta, Lục Tiểu Khê dường như có chút choáng váng.
Đột nhiên, một tay Hoắc Ngự Đình ôm lấy eo thon của cô, tay còn lại ôm lấy gáy cô, điên cuồng mà bá đạo hôn ...
Có lẽ là bởi vì kỹ năng hôn thành thạo của hắn, cô quả thực như trúng độc, rơi vào trong đó, để môi và lưỡi của hắn chiếm lấy khoang miệng của cô.
Khi tay hắn vén áo choàng tắm của cô lên, bắt đầu dùng lòng bàn tay vuốt ve lưng cô, cơ thể cô đột nhiên căng cứng, cảm nhận được một tia nguy hiểm mới tỉnh lại, vô thức đẩy người đàn ông trước mặt ra.
Lạ thật , sao cô lại không hề có ý định cự tuyệt nụ hôn của hắn?
Hoắc Ngự Đình nghiêng người trong chốc lát, rất nhanh liền khôi phục tư thế đứng, đôi mắt ưng sâu như chim ưng dán chặt vào người cô: " Yên Nhiên, em còn giận anh sao? "
Lục Tiểu Khê sợ hãi lùi lại và nhắc nhở hắn ta: " Tôi là Lục Tiểu Khê, không phải Yên Nhiên, anh nhận nhầm người rồi! "
Yên Nhiên trong miệng hawns nhất định là người yêu của hắn đi?
Giọng điệu vừa rồi khác với giọng điệu hống hách và nghiêm khắc thường ngày của hắn mà dịu dàng trêu chọc.
Hoắc Ngự Đình căn bản không có bởi vì cô nhắc nhở mà dừng lại , ép cô lui vào trong góc, duỗi dài cánh tay, dùng sức ôm lấy cô: " Yên Nhiên, đợi một lát nữa, đến lúc đó anh sẽ đi đón em. "
Câu nói của hắn khiến Lục Tiểu Khê không khỏi sững sờ, nhất thời quên mất việc thoát ra khỏi vòng tay hắn.
Hắn nói như vậy là có ý gì ?
Hắn ta muốn đón người phụ nữ tên Yên Nhiên đó về?
Hắn đã có người yêu, vì sao còn bảo cô gán nợ cưới hắn?
Trong lúc sững sờ , người đàn ông lại cúi xuống, đôi mắt sâu thẳm của hắn ta dần dần vì dục vọng nào đó mà trở nên nóng bỏng, hơi thở săn mồi phả vào Lục Tiểu Khê, cổ cô đột nhiên bị siết chặt, cảm giác ngứa ran giống như cào ngứa, lại có một loại cảm giác dịu dàng không nói nên lời.
Bầu không khí mơ hồ cũng được trộn lẫn với màu sắc ấm áp trong phòng.
Trong lòng Lục Tiểu Khê dâng lên một nỗi hoang mang chưa từng có, cô dùng sức đẩy hắn ra, nhưng người đàn ông này quá cường tráng, cả người dính chặt lấy cô, nụ hôn càng ngày càng kịch liệt.
Tuy rằng nụ hôn của hắn khiến cô có chút tham lam, nhưng trong lòng cô biết rất rõ ràng, cô không yêu người đàn ông này, mà người đàn ông này cũng không yêu cô, cô không thể rơi vào cạm bẫy hắn tạo ra .. .
Trong khi môi hắn càn quét trong môi cô , cô cắn chúng thật mạnh.
Đầu lưỡi Hoắc Ngự Đình đau đớn, lập tức rút môi lưỡi ra, toàn thân có chút thanh tỉnh.
Lục Tiểu Khê nhân cơ hội đẩy hắn ta xuống đất và bỏ chạy.
Cô một hơi chạy xuống lầu, ngồi trên sô pha trong phòng khách , dùng tay xoa dịu nhịp tim đang đập loạn nhịp của mình.
Một cái căn vừa rồi của cô thật sự không phải là trò đùa, bởi vì cô từ trên môi mình nên ra mùi máu tươi.
Ngày hôm sau.
" Tiểu thư, sao cô lại ngủ ở đây? " Tiểu Mỹ đánh thức cô.
Lục Tiểu Khê sững sờ mở mắt ra, từ trên ghế sô pha ngồi dậy, nhìn thấy mình vẫn đang quấn trong một chiếc áo choàng tắm, lập tức nhớ lại mọi chuyện tối hôm qua.
" A! " Cô hét lên một tiếng, vội vàng chạy lên lầu.
" Tiểu Điệp, tiểu thư sao vậy? "
Nhìn thấy Lục Tiểu Khê bối rối, Tiểu Điệp trong lòng hừ lạnh một tiếng, ai biết cô ta đã xảy ra chuyện gì.
Trở lại phòng ngủ, phát hiện có người còn đang ngủ, cô nhẹ nhàng lấy quần áo, đi vào phòng tắm mặc vào.
Vừa bước ra khỏi phòng tắm, cô lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ.
Người đàn ông trước mặt có thân trên để trần, cơ ngực nở nang, dáng người cao ráo, đường nét tuấn tú, khắp người toát ra vẻ quyến rũ.
" Còn chưa xem đủ? " Một thanh âm mỏng manh chán ghét vang lên.
Cô lập tức lấy lại tinh thần, ngoảnh mặt đi chỗ khác, " Ai nhìn anh! " Sau đó trên mặt cô không khỏi chạy qua một luồng nhiệt.
Nghĩ đến chuyện tối qua cô liều mạng cắn hắn, cô không khỏi hoảng sợ, nếu hắn lại nhốt cô trên gác xép thì sao?
Sau khi phát hiện mỗi lần người nào đó đồng ý cho cô ra ngoài đều là sau khi cô khóc xong, chứng tỏ hắn ăn mềm không ăn cứng, vì vậy cô lập tức lấy lòng hắn: "Cái đó, tối qua anh uống rượu nhất định là đau bụng rồi, chuẩn bị một chút rồi mau xuống nhà ăn chút cháo đi."
Người nào đó cũng không cảm kích sự quan tâm đột nhiên của cô: " Cho rằng chỉ cần như vậy là chuyện tối hôm qua sẽ kết thúc? "
“ Tối hôm qua xảy ra chuyện gì? ” Cô muốn lợi dụng chuyện hắn uống say để bỏ qua chuyện cô cắn hắn.
Hắn đi về phía cô , nhìn cô chằm chằm với ánh mắt tức giận, " Không nhớ à? Vậy thì làm lại đi. "
Làm lại? Không muốn đâu!
Từ khóe mắt có thể thoáng thấy thân hình cường tráng cùng cơ ngực săn chắc quyến rũ của hắn, cho dù không yêu người đàn ông này cũng không khỏi chảy nước miếng.
Ngay lúc cô thất thần, có người thật sự cúi người tới , sắc mặt cô tái nhợt vì sợ hãi, hai tay đặt lên ngực hắn, " Hoắc Ngự Đình, nếu anh còn dám lộn xộn nữa, tôi liền cắn đứt đầu lưỡi của anh! "
Cô rõ ràng không muốn gây rắc rối cho hắn, nhưng hắn cứ buộc cô phải tàn nhẫn.
Chẳng sợ là bốn lạng đẩy ngàn cân, cô vẫn phải chiến đấu với hắn ta ...
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!