Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cuộc chiến với tổng tài bảo vệ mẹ

Mắt thấy Diệp Vị Ương cùng nam phục vụ cách phòng khách nhìn lẫn nhau,Dạ Phi Phàm càng tức giận nhìn người phục vụ nói:

“Ngươi bây giờ có hai cái lựa chọn,thứ nhất,bây giờ lập tức biết điều rời khỏi đừng đến đây quấy rầy ta,miễn cưỡng còn có thể giữ được công việc của ngươi;thứ hai, mặc dù ta hôm nay chỉ cầm theo điện thoại di động ra cửa,không có mang tiền bạc nhưng nếu ngươi nén lại đây hơn nữa giây,thì ngày mai ta sẽ khiến ngươi vĩnh viễn không tìm được việc làm trong thành phố này!”

——— Đây là một câu nói dài hơi,Diệp Vị Ương luôn có thể khiến Dạ Phi Phàm lạnh lùng ít nói phá lệ.

Người phục vụ viên nghe vậy chỉ nhíu mày cười,nhún vai một cái giả bộ dáng vẻ sợ sệt trả lời:

“Làm sao bây giờ? Khách quý,tôi thật sợ mất đi công việc !”

“Vậy thì mau cút!” Dạ Phi Phàm sắp hết kiên nhẫn nắm chặt quả đấm,không biết lúc nào sẽ huơ ra .

“Nhưng . . . . . . Chậc chậc,nếu như mà tôi hiện tại không đi ngày mai có thể sẽ mất đi công việc,còn tôi hiện tại đi sẽ lập tức mất đi công việc! Không được,ông chủ chúng tôi nói rồi,không mời nổi anh rời đi,bảo tôi lập tức cút!” Nói tới chỗ này người phục vụ dừng lại một chút giống như đột nhiên nhớ tới chuyện quan trọng,tiếp tục nói:

“A,đúng rồi! Thiếu chút nữa đã quên nói cho ngài biết,phần tử phạm pháp đặt bom có thù với tổ tiên ngài,còn bảo ngài mau gọi điện cho thư ký,cổ phiếu của công ty các người có phải tụt rất nhiều.Ngài về muộn một phút có thể tổn thất mấy vạn hoặc vài tỷ.Ngại quá,đáng lý ta nên nói sớm với ngài chuyện này,nhưng bộ dạng ngài quá hung dữ ta bị dọa sợ quên mất,không biết công ty ngài hiện tại tổn thất bao nhiêu.Thật không tốt.”

Lời nam phục vụ nói khiến Dạ Phi phàm ngẩn ra,sau đó hoàn toàn không tin.

Hừ,người có năng lực dao động cổ phần công ty hắn,thu mua rồi bán hẳn còn chưa ra đời? Ít nhất sẽ không ở trong nước.

Mà các nhà làm ăn bên nước ngoài có thể đối địch hắn thì không thể,bọn họ phát triển lĩnh vực khác nhau,mặc dù chưa phải bạn bè nhưng càng không phải kẻ địch.

Đang suy nghĩ điện thoại Dạ Phi Phàm lại vang lên!

Là thư ký riêng công ty hắn tiểu Ngân đánh tới,hôm nay rõ ràng đã thông báo tiểu Ngân,vô luận công việc quan trọng thế nào cũng gạt qua một bên,không được làm phiền hắn.

Trong lòng nổi lên một tia dự cảm xấu,nếu không phải bất đắc dĩ tiểu Ngân sẽ không làm trái ý hắn.Hắn hôm nay dám gọi đến,chẳng lẽ. . . . . . thật đã xảy ra chuyện?

Tập đoàn Dạ Mị là kết tinh Dạ Phi Phàm hao hết tâm sức,phát triển tới hôm nay cá nhân hắn bỏ ra rất nhiều,rất không dễ dàng,cho nên hắn không dám chậm trễ đón điện thoại.

Thời điểm hắn nghe điện thoại người phục vụ tựa hồ đã sớm đoán được,bình tĩnh nở nụ cười.

Cả quá trình Dạ Phi Phàm nghe điện thoại,người phục vụ rất có kiên nhẫn thưởng thức sắc mặt hắn biến xanh mét,cũng không có bất kỳ tính toán muốn rời khỏi.

“Cậu nói cái gì?Công ty trước mắt tổn thất đã đến gần ngàn vạn?Chỉ mới một ngày? Tiểu Ngân,cậu rốt cuộc đang làm gì? Lãnh tiền lương rồi làm kẻ nhàn rỗi sao?” Dạ Phi Phàm chất vấn nói.

“Tổng. . . . . . Tổng tài,trước đó không dám quấy rầy ngài,thật ra vừa bắt đầu có phương pháp hóa giải,tôi nghĩ mình có thể làm được, kết quả. . . . . .” Thư ký tiểu Ngân ở bên kia điện thoại chán nản cực kỳ,haizzz,xem ra lần này mất chén cơm rồi.

“Kết quả tự cho mình đúng là thất bại,hại công ty tổn thất nặng nề? !” Dạ Phi Phàm lạnh giọng hỏi ngược lại.

“Phải . . . . . Đúng vậy,tôi cuối cùng cảm giác kẻ địch thật lợi hại,dường như hoàn toàn nắm rõ suy nghĩ của chúng ta,bước kế tiếp chúng ta muốn làm gì đối phương cũng biết,tổng tài,tôi dám khẳng định đối phương nhất định là cao thủ giới tài chính! Hơn nữa có thể trong khoản thời gian ngắn nắm rõ tình trạng hoạt động công ty chúng ta!Thật là đáng sợ,ngài mau trở lại đi,tôi thật sự gánh không được rồi,ngài trở lại muộn một giây công ty tổn thất lớn hơn,có một số hồ sơ cơ mật nhất định phải tự mình ngài trở lại xem qua sau mới quyết định.”

Nghe đến đó Dạ Phi Phàm hoài nghi liếc mắt nhìn người phục vụ,bởi vì tiểu Ngân cuối cùng để lại một câu hoàn toàn hợp với người trước mắt.

Không có thời gian lãng phí,Dạ Phi Phàm tính xoay người kéo Diệp Vị Ương cùng nhau về công ty,nhưng Diệp Vị Ương không ngừng lui về phía sau,kháng cự nói: “Tôi không về! Tôi không trở về với anh!”

“Tốt! Rất tốt! Diệp Vị Ương,cô một mình ở nhà suy nghĩ tĩnh táo,không muốn thì không cần đến đi làm!” Đây coi như gián tiếp đuổi việc cô,Dạ Phi Phàm cắn răng nói xong một câu,giận giữ sải bước rời đi.

Sau khi hắn đi,phòng khách sạn đột nhiên yên tĩnh,nam phục vụ viên đi tới,giọng nói trầm thấp ân cần hỏi:

“Cô gái,cô không sao đấy chứ?”

“Anh . . . . . anh là ai?” Diệp Vị Ương hôm nay chịu nhiều hoảng sợ,cô không muốn gặp chuyện rắc rối,cô cần yên lặng một chút.

“Chậc chậc,cô gái này thật không có lương tâm,nhanh vậy đã quên tôi,uổng công tôi quay lại cứu cô.”

Nói xong người nam phục vụ chậm rãi đưa tay lấy xuống chiếc mũ cùng gọng mắt kiếng. . . . . .

Theo tay người phục vụ càng ngày càng đến gần viền nón cùng mắt kiếng,Diệp Vị Ương lòng bắt đầu cuồng loạn tựa như có điềm báo trước. . . . . .

Loại cảm giác quen thuộc mãnh liệt kéo đến!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!