Chương 1349
Ông ta ngưỡng mộ kỹ năng của Lệ Hữu Tuấn, đồng thời cũng ngưỡng mộ nhân cách con người anh.
Vì vậy, tại buổi lễ kí kết này, ông ta đã gửi một lời mời đặc. biệt, mời Lệ Hữu Tuấn và vợ đến dự buổi tiệc chiêu đãi này. Nhưng ông ta không ngờ khi anh vừa mới xuất hiện, Lê Chí Sơn lại dám mở miệng đuổi anh đi.
Ông Thụy Kì Tạp chỉ cảm thấy anh ta rất không biết xấu hổ. “Mặc dù tổng giám đốc Lê là người †ổ chức bữa tiệc này, nhưng lần này tôi cũng là một trong những người tổ chức bữa tiệc chiêu đãi này, cho nên anh vấn có thể ở lại đây, cậu cả Lệt”
Hôm nay, vì chuyện của Tô Bích Xuân, đã khiến cho ông Thụy Kì Tạp quá khó chịu với tập đoàn Lê Hoa.
Nếu không phải do chính mình sơ sẩy, ông ta nhất định sẽ không bao giờ để xảy ra chuyện sai lầm như vậy.
Cuối cùng chỉ có thể chịu đắng mà không nói ra được, chỉ đành bất lực làm theo ý họ.
Rốt cuộc vào lúc này ông Thụy Kì Tạp đã mở miệng nói rồi, anh ta không thể cứ kiên trì ý muốn đuổi người của mình được!
Ông Thụy Kì Tạp quay đầu lại và nhìn Tô Kim Thư.
Bởi vì trước đây ông ta luôn tin rằng Tô Kim Thư đã đạo văn các công việc và kế hoạch của Tô Bích Xuân nên ông †a luôn có thành kiến với cô.
Lần này, nhìn thấy Lệ Hữu Tuấn đưa Tô Kim Thư cùng đến iểu cảm trên mặt ông ta cũng trở nên rất
xấu hổ: “Cô Tô, tôi vô cùng xin lỗi, cho dù lần này Cậu cả Lệ đến đây với tư cách là thuyết khách thì tôi e răng sự hợp tác giữa công ty điện ảnh Mq và Tập đoàn Lê Hoa là không thể thay đổi”
“Có lẽ sau ba năm, khi thời hạn kí kết hợp đồng hết hạn, chúng ta vẫn còn có thể có hy vọng được hợp tác với nhau” Tô Kim Thư ngay lập tức cau mày lại khi nghe thấy ông ta nói điều này.
Ông Thụy Kì Tạp này có phải hơi quá tự phụ, hay quá tự mãn không?
Mặc dù Tô Kim Thư cô thực sự muốn giành được sự hợp tác với công ty điện ảnh Mq, nhưng cô sẽ không bao giờ để Lệ Hữu Tuấn đến với tư cách là thuyết khách cả.
Chính vì quá tự cao nên ông ta mới bị những thủ đoạn kém cỏi của Tô Bích Xuân lừa gạt.
“Ông Thụy Kì Tạp, hình như ông đã hiểu lầm điều gì đó rồi. Lần này tôi đến đây chỉ với tư cách là người đồng hành cùng. với Lệ Hữu Tuấn. Như ông đã nói lúc đầu, điều ông muốn là một đối tác chân thành và trung thực. Vậy thì chúng tôi cũng cần một đối tác thông minh và có đầu óc để có thể nhận được kết quả gấp đôi với số nỗ lực mà chúng ta đã bỏ ra, có phải không?”
Lúc này, mặc dù tiếng Trung của ông Thụy Kì Tạp không được tốt, như ông ta vân có thể nghe thấy được hàm ý chế giêu trong lời nói của Tô Kim Thư.