Chương 1317
Hai mắt Lệ Tử Việt nhắm nghiền, sắc mặt thằng bé tái nhợt, nằm trên giường không hề nhúc nhích.
Tô Kim Thư thấy hình ảnh này chỉ cảm thấy lòng mình đau đớn không thôi, suýt thì cô đã không chịu nổi mà ngất đi rồi. Lệ Hữu Tuấn đỡ Tô Kim Thư, sau đó bước nhanh đến cạnh giường: "Thế nào rồi?”
"Anh hai, anh chờ một lát rồi em sẽ giải thích cho anh. Bây giờ em cần tập trung khâu vết thương, nếu không sẽ để lại sẹo mất”
Nghe Tần Tấn Tài nói thế thì Lệ Hữu Tuấn cũng không nói thêm gì nữa.
Anh đỡ Tô Kim Thư đang nức nở đến đứng bên cạnh cửa. Miệng vết thương trên đầu của Lệ Tử Việt dài khoảng hai, ba cm. Nhưng lại chảy rất nhiều máu nên nhìn rất đáng SỢ. Lúc Tần Tấn Tài khâu vết thương thì Tô Kim Thư đẩy cánh †ay của Lệ Hữu Tuấn ra rồi đứng dậy, xoay người đi ra ngoài. Lệ Hữu Tuấn lo lắng đuổi theo cô.
Hai người vừa ra tới cửa thì thấy Mộ Mân Loan đang ngồi trước mặt Mộ Nhất Vi hỏi chuyện: "Vi Vi, con nói cho mẹ nghe, đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Tử Việt lại bị thương đến chảy máu như thế?”
Mộ Nhất Vi bị dọa sợ, cô bé không ngừng khóc nức nở, đôi mắt vì khóc mà sưng tấy lên.
Đối mặt với những câu hỏi của Mộ Mãn Loan, khuôn mặt
nhỏ nhắn của cô bé trăng bệch ra, không ngừng lắc đầu. Cô bé nghẹn ngào một hồi lâu mà vân chưa thể nói được. một câu hoàn chỉnh. Mộ Mãn Loan cũng bị sự việc vừa nấy làm cho hốt hoảng.
Cô ta nắm lấy cánh tay của Mộ Nhất Vị, rồi bất ngờ lớn tiếng: "Nhất Vi, con mau nói đi chứ!”
Lần đầu tiên Mộ Nhất Vi thấy Mộ Mãn Loan lớn tiếng như thế thì ngây người ra. Cô bé càng khóc lớn hơn chứ không hề nói ra chút thông tin có giá trị nào.
Mộ Mẫn Loan thấy thế thì vô cùng sốt ruột. Cô ta biết rõ tính tình của Lệ Hữu Tuấn, cũng hiểu rằng Lệ Tử Việt quan trọng như thế nào đối với hai người Tô Kim Thư và Lệ Hữu Tuấn. Bây giờ Lệ Tử Việt xảy ra chuyện lớn như thế, nếu không hiểu rõ tình huống thì cô †a không thể giải thích rõ ràng được.
Tô Duy Nam đứng một bên thấy vậy liền nhanh chân bước đến.
Anh bế Mộ Nhất Vi đang khóc ôm vào lòng, quay sang nhìn Mộ Mãn Loan, âm thầm lắc đầu với cô ta. Ý bảo cô ta rằng sốt ruột như vậy chỉ dọa cô bé sợ hơn thôi.
Mộ Mãn Loan cũng không muốn làm cô bé sợ nhưng thấy từ lúc Mộ Nhất Vĩ rời khỏi chiếc xe đó thì không ngừng khóc lóc và chẳng chịu nói lời nào, cô ta mới nóng vội mà lỡ lớn tiếng với cô bé.