Chương 1294
Vốn dĩ Mộ Mãn Loan đang cuồng loạn, nghe được những lời này toàn thân cô ta đều cứng đờ.
Cô ta thậm chí còn cảm giác được máu trong người lạnh xuống hẳn.
Tô Duy Nam thừa nhận rồi!
Anh ấy thừa nhận mình có vợ và con rồi!
Từ lân đầu tiên nhìn thấy Bảo Anh, Mộ Mẫn Loan bắt đầu vừa chờ đợi lại vừa sợ hãi. Cô ta vẫn đang chờ Tô Duy Nam giải thích với cô ta, nhưng mà lại sợ rằng lời giải thích của Tô Duy Nam làm cô ta không thể nào chịu đựng được. Cho nên cô ta mới có thể lựa chọn phương pháp ngu ngốc nhất, đó chính là mượn rượu giải sầu.
Thế nhưng mà Tô Duy Nam lại vẫn †ìm được nơi này, vấn là đem chân tướng tàn nhân ấy nói cho cô ta. Sự thật bày ra trước mắt, cơ bản không cho Mộ Mãn Loan ôm lấy một tia hy vọng nào.
Mơ mộng không thực tế trong lòng cô ta, đến bây giờ cũng nên kết thúc.
Cô ta có thể chúc phúc cho Tô Duy Nam, nhưng mà yêu cầu duy nhất là tuyệt đối không được cướp đi Mộ Nhất VỊ.
"Đã là như thế, cậu Tô cũng nên buông tha cho tôi đi” “Anh dây dưa không rõ với tôi như vậy, vợ anh cùng con anh sẽ ghen đấy”
Tô Duy Nam rõ ràng có thể cảm giác được, lúc Mộ Mãn Loan nói những lời này, toàn thân gần như là hao hết sức lực.
Đôi mắt đào hoa của anh ấy lóe lên, rũ mắt nhìn Mộ Mãn Loan. Nhưng mà trên tay lại không có ý muốn buông ra: "Không phải em nói để anh theo đuổi bà xã sao? Anh buông tay rồi, cô ấy chạy thì làm sao bây giờ?”
"Đồ trứng thối!”
Mộ Mãn Loan sửng sốt một chút, sau đấy rất nhanh đã hiểu những lời của Tô Duy Nam là có ý gì. Mộ Mãn Loan cố nén những giọt nước mắt suýt nữa rơi ra ngoài, cũng không biết lấy sức từ đâu tới. Cô ta bắt đầu liều mạng giấy dụa, đấm đá, phát điên gào thét: "Tô Duy Nam, anh có phải cảm thấy tôi rất ngu ngốc hay không? Cho nên anh mới có thể nhiều lần lừa gạt tôi, trêu đùa tôi, anh buông ra, buông tôi ra....
Ưm”
Mộ Mãn Loan còn chưa kịp nói xong, môi của cô ta đã bị Tô Duy Nam chặn lại. Toàn thân của cô ta gần như là không thể thoát ra khỏi đôi tay của người đàn ông này. Trong chốc lát, hai người bọn họ lại ngã xuống giường lần nữa.
Tô Duy Nam chặt chẽ bao trùm hết lên trên cơ thể của cô †a, từ trên cao nhìn xuống. Lần này ánh mắt của anh ấy vô cùng nghiêm túc, không có chút xíu ý muốn nói đùa nào. Tay của anh nắm lấy căm của Mộ Mãn Loan, ép buộc cô †a để bốn mắt nhìn nhau: “Em nghe cho Kĩ, ngoại trừ em ra, anh chưa từng có người phụ nữ thứ hai nào.
Mộ Mãn Loan kinh ngạc. Cô ta gần như không tin trừng mắt nhìn Tô Duy Nam, nở nụ cười thê lương, mang theo ý trào phúng: "Con cũng đã có rồi, anh lại còn dám nói chỉ có một mình tôi..
“Loan Loan, hiện tại anh muốn em nghiêm túc nghe anh nói”
Tô Duy Nam híp mắt lại, trong mắt lóe lên tia sáng nguy hiểm.
Mộ Mãn Loan bị anh dọa sợ, chỉ có thể mở to hai mắt, ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mắt.
"Bảo Anh không phải là con của anh”