Chương 1285
Cô ta tò mò nhìn anh ta, trên miệng nâng lên một nét cười tự giều: “ Thôi vậy, người như tôi ấy mà, chắc là không ai muốn làm bạn cùng đâu!”
Lời Mãn Loan vừa nói ra rất lạnh lo.
Lời nói còn chưa dứt, cô ta cầm ly rượu trong tay uống một hơi.
“Ấy, chờ đất”
Asius nhìn thấy Mộ Mãn Loan bỗng nhiên uống rượu, như là bỗng nhiên có lương tâm, anh ta vội vàng giơ tay ngăn cản.
Nhưng mà tay anh ta còn chưa chạm vào chén rượu, Mộ Mẫn Loan đã cầm ly rượu trong tay dốc lên trời.
Xem ra tâm trạng của cô ta thật sự rất tệ!
Asius cẩn thận quan sát vẻ mặt của cô ta.
€ó lễ bởi vì vừa mới uống rượu xong, nên anh ta thấy vẻ mặt không có gì thay đổi cả. Vẫn như cũ mông lung lờ đờ, một trạng thái suy sụp.
“Cô không sao chứ?”
Asius có hơi lo lắng, vì vậy thử mở miệng thăm dò.
“Tôi không sao.”
Lúc nói lời này Mộ Mãn Loan đang mơ mơ hồ hồ.
Cô ta quay đầu nhìn Asius, ánh mắt dừng lại trên bàn bạn của anh ta.
“Anh ở chõ tôi cũng lâu vậy rồi, chẳng lẽ không sợ mấy người bạn kia không vui à? Quay về đó Asius nhìn cô ta có hơi không đồng ý: “Cô một mình uống rượu ở quán bar này như vậy, sẽ gặp nguy hiểm đấy!” "Yên tâm đi!”
Tô Duy Nam cũng đã trở về rồi, ở cái thành phố Ninh Lâm này căn bản là không ai có thể động tới cô ta được.
Điều này Mộ Mẫn Loan hiểu rõ hơn bất kỳ ai khác.