Chương 1274
Thomas không có cách nào la rây Bảo Anh, nên anh ta chỉ có thể nghiêng đầu an ủi Mộ Nhất Vị: “Vi Vị, bởi vì Bảo Anh bị ốm rồi, cho nên tâm trạng của con bé mới không được tốt lắm. Cháu đừng nên so đo cùng với con bé, có được không?”
Mộ Nhất Vi lại nghiêng đầu nhìn về phía Bảo Anh một lần nữa, trong lòng cô bé âm thâm suy nghĩ, dẫu sao thì nguyên nhân khiến cho Bảo Anh bị cảm lạnh và phát sốt cũng chính là bởi vì Lệ Tử Việt muốn trút giận thay cho mình.
Mặc dù chuyện Bảo Anh giết chết con chim nhỏ đang bị thương kia đúng thật là rất quá đáng, nhưng mà mới vừa rồi khi ở ngoài cửa Mộ Nhất Vi đã nghe thấy được tiếng gào khóc nức nở của Bảo Anh khi phải tiêm thuốc, trong lúc nhất thời cô bé vẫn cảm thấy có chút không đành lòng.
Mộ Nhất Vi lại nghiêng đầu sang nhìn Thomas ở phía bên này một chút, sau đó cô bé móc mấy viên kẹo trái cây †ừ trong túi ra.
Thomas thấy được hành động này của Mộ Nhất Vi thì cũng dường như là đã đoán ra được điều gì đó: “Vi Vi, có phải là cháu lo lắng rằng Bảo Anh sợ thuốc đăng, cho nên mới đem kẹo đến đây cho con bé hay không?”
Thomas một câu đoán trúng ý tưởng của Mộ Nhất Vi, khiến cho cô bé có chút ngượng ngùng gật đầu một cái. “Thật đúng là một cô bé tốt bụng!”
Thomas dứt khoát dắt tay Mộ Nhất Vi đi đến chỗ đầu giường của Bảo Anh.
Anh ta nở nụ cười dịu dàng rồi ngồi xổm xuống dưới đất nhìn Mộ Nhất Vi: “Như thế này nhé, cháu tự mình đi tới đưa kẹo cho Bảo Anh đi, có được hay không nào?”
Mộ Nhất Vi do dự một chút, nhưng mà cuối cùng cô bé vẫn cố gắng lấy hết can đảm, đưa những viên kẹo trái cây ở trong lòng bàn tay nhỏ bé của mình đến trước mặt của Bảo Anh: “Bảo Anh, nếu như cậu sợ lúc uống thuốc bị đắng, vậy thì sau khi uống thuốc xong cậu có thể ăn một viên kẹo này”
“Mỗi lần khi mình phải uống thuốc, mẹ của mình cũng sẽ chuẩn bị những viên kẹo này cho mình”
“Ngậm viên kẹo trái cây này ở trong miệng thì sẽ không hề cảm thấy đắng một chút nào nữa”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bảo Anh đột nhiên trở nên u ám, đặc biệt là khi nghe thấy Mộ Nhất Vi nhắc đến chữ “Mẹ”, cô bé cũng ngay tức khắc trở nên †ức giận đến mức không kiềm chế được.
Chỉ nghe thấy một tiếng “Bốp” vang lên, Bảo Anh giơ tay hất văng những viên kẹo ở trong lòng bàn tay của Mộ Nhất Vi xuống nền đất: “Tôi mới không cần kẹo của cậu đâu, bẩn chết người mất!”
Sau khi Thomas nhìn thấy mọi chuyện vậy mà lại diễn ra như thế này, anh ta lập tức thay đổi sắc mặt: “Bảo Anh, làm sao cháu lại có thể không lễ phép như thế? Vi Vị đã cố ý tới đây để đưa kẹo cho cháu đấy!”
Bảo Anh thấy chú Thomas bình thường vấn luôn yêu thương mình nhất ngày hôm nay lại bởi vì Mộ Nhất Vi mà lên tiếng mắng mình, hai vành mắt của cô bé lại ngay lập tức đỏ lên: “Hu hu hu... Chú Thomas cháu ghét chú! Chú đi ra ngoài đi, cháu không cần chú nữa!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!