Chương 1273
Con rắn đồ chơi kia thực sự là đã được làm đến mức giống y như thật, Mộ Nhất Vĩ chỉ liếc mắt nhìn qua thôi cũng đã bị dọa cho hoảng hốt và sợ hãi không thôi.
Cô bé ngay lập tức vội vàng dùng hai tay nhỏ bé che mắt của mình lại.
Mộ Nhất Vi chẳng qua cũng chỉ là bị dọa cho sợ hết hồn, nhưng mà Bảo Anh thì lại không được may mắn đến như vậy.
Thời gian lúc này vốn dĩ chính là mùa thu, Bảo Anh bị dọa cho sợ hãi, vừa rồi còn bị ngâm một hồi ở trong làn nước lạnh, cho nên buổi tối hôm đó cô bé đã bị cảm lạnh, hơn nữa còn phát sốt.
Thomas muốn gọi điện thoại cho Tô Duy Nam, nhưng mà sau đó anh ta lại phát hiện ra điện thoại của đại ca nhà mình hoàn toàn không thể liên lạc được.
Vì vậy không còn cách nào khác, anh ta chỉ có thể thức trắng đêm canh giữ ở bên đầu giường, nghiêm túc lại cẩn thận chăm sóc cho Bảo Anh.
Nhưng mà tính tình của tổ tông nhỏ Bảo Anh này lại vô cùng xấu, cô bé không ngừng quấy khóc, chỉ trong vòng một buổi tối thôi mà thiếu chút nữa đã hành hạ Thomas đến mức gần như chết đi sống lại.
Vào lúc tối muộn, khi mà Thomas đang chăm sóc cho. Bảo Anh, có một bóng người nhỏ nhắn xinh xắn đột nhiên đi tới trước cửa.
Anh ta quay đầu nhìn sang thì lại phát hiện ra được bóng người nho nhỏ kia không phải ai khác mà chính là Mộ Nhất Vi.
Mặc dù Thomas mới chỉ có mặt ở nơi này trong khoảng thời gian một buổi chiều, nhưng mà ít nhiều gì thì anh ta cũng vấn coi như là có hiểu được một chút về mối quan hệ giữa hai người Mộ Nhất Vi và Tô Duy Nam.
Huống chỉ, chỉ cần nhìn vào mỗi khuôn mặt nhỏ nhắn và vô cùng tinh xảo kia của Mộ Nhất Vi thôi thì cũng có thể biết được cô bé này nhất định là phải có một mối liên hệ nào đó với đại ca nhà anh ta.
Hiện tại Bảo Anh đang không chịu uống thuốc, mơ mơ: màng màng nằm ở trên giường nũững nịu chơi xấu, chỉ lo quấy khóc.
Thomas nhìn thấy dáng vẻ dè dặt, cẩn thận từng li từng tí một đứng ở ngoài cửa của Mộ Nhất Vi thì dứt khoát đứng dậy rồi đi tới: “Cháu tên là Mộ Nhất Vi có đúng không?” Mộ Nhất Vi khế gật đầu một cái, sau đó lại hết sức xấu hổ và thẹn thùng nở một nụ cười.
Mộ Nhất Vi nhướn cái cổ nhỏ bé lên, nhìn về phía Bảo Anh đang nằm ở trên giường: “Chú Thomas, Bảo Anh bạn ấy bị bệnh rồi sao ạ?”
Thomas gật đầu một cái, tiếp đến lại có chút bất đắc dĩ mà thở dài một hơi: “Không sai, lúc xế chiêu không cẩn thận ngã nhào vào trong hồ nước, cho nên bây giờ đang phát sốt một chút”
“Bị sốt sao? Nếu như phát sốt thì cần phải tiêm rồi uống thuốc, trước kia khi cháu bị ốm, mẹ cháu còn sẽ đưa cháu đi khám Bác sĩ, hơn nữa cô của cháu cũng là..
Nhưng mà, Mộ Nhất Vi còn chưa kịp nói cho hết lời thì người vốn dĩ còn đang nằm khóc ở trên giường là Bảo Anh đã đột nhiên “Lịch bịch” mấy tiếng ngồi dậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!