Chương 1270
Mộ Nhất Vi quýnh lên, trong nháy mắt hai hốc mắt cũng đỏ bừng lên: “Nhưng mà mẹ của mình chắc chắn sẽ không bao giờ lừa gạt mình đâu, hơn nữa mới vừa rồi cha cũng đã...”
Lời của Mộ Nhất Vi vẫn còn chưa nói hết, Bảo Anh đã bất ngờ nổi giận.
Cô bé bước thật nhanh tiến về phía trước, sau đó vươn hai cánh tay nhỏ bé ra, dùng sức thật mạnh để đẩy Mộ Nhất Vi một cái rồi lớn tiếng hét: “Tôi đã nói là không cho. phép cậu gọi cha của tôi là cha rồi, tại sao cậu lại vẫn cứ gọi chứ?”
Bởi vì không đề phòng, cho nên Mộ ”
Nhất Vi đã ngay tức khắc bị Bảo Anh đẩy ngã lăn xuống nền đất.
Con chim nhỏ đang nâng trong lòng bàn tay cũng bị té ngã trên mặt cỏ, mà ngay cả là lòng bàn tay của Mộ Nhất Vi cũng bị trây rách một mảng da.
“ÁI Bé chim nhỏ bị rơi xuống rồi!"
Thế nhưng mà Mộ Nhất Vi lại không quá chú ý đến vết thương ở trên tay của chính mình, việc đầu tiên mà cô bé làm lại là chạy đến phía bên kia, muốn nhìn xem con chim nhỏ đang bị thương kia ra Sao rồi âu đã nghe thấy những lời mà tôi vừa mới nói với cậu đó hay là chưa? Bắt đầu từ hôm nay, cậu không được phép gọi cha của tôi là cha nữa! Tô Duy Nam chỉ là cha của một mình tôi mà thôi!”
Đối mặt với những tiếng la hét ồn ào và sự ngang ngược của Bảo Anh, Mộ Nhất Vi cảm thấy hết sức tủi thân.
Cô bé âm thầm cắn thật chặt môi dưới, cố nén những giọt nước mắt đang muốn rơi xuống ở trong hốc mắt, muốn cứu con chim nhỏ đang rơi trên mặt đất kia lên trước.
Nhưng mà vào thời điểm như thế này, Mộ Nhất Vi càng không nói điều gì thì Bảo Anh lại càng ngày càng cảm thấy tức giận, Bảo Anh nhìn thấy Mộ Nhất Vi nâng con chim nhỏ yếu ớt kia lên thì cô bé cũng lập tức xông tới, hất tay Mộ Nhất Vi khiến cho con chim nhỏ kia rơi xuống nền đất thêm một lần nữa, thậm chí cô bé còn lao nhanh đến phía trước rồi nhấc chân lên, ra sức giãm xuống một cái: “Hừi Ai bảo cậu không để ý tới tôi này, ai cho phép. cậu không để ý tới tôi! Ai bảo cậu đi đỡ con chim nhỏ xíu này, tôi giết chết nó, giết chết nó!”
Cho tới bây giờ Mộ Nhất Vi cũng chưa từng nhìn thấy một cô bé nào tàn nhân đến như vậy, cho nên chỉ trong nháy mắt, Mộ Nhất Vi đã bị dọa cho sợ phát khóc.
Bảo Anh thu chân của chính mình lại, sau đó cúi đầu xem xét một chút, cô bé phát hiện ra dưới đôi giày nhỏ làm băng da vô cùng xinh đẹp của mình có dính một ít vết máu và lông chim: “Đây coi như là tôi đang cảnh cáo cậu, nếu như mà lần sau cậu vẫn còn dám không nghe theo. lời tôi nói, vậy thì kết quả của cậu cũng sẽ giống như con chim nhỏ này vậy!”
Sau khi vứt lại những lời này, Bảo Anh ngay lập tức vênh váo tự đắc xoay người rời đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!