Chương 1248
Ánh mắt đó, cho dù là người đàn ông tóc vàng mắt xanh cũng phải tim đập nhanh.
Không thể không nói người đàn ông Lệ Hữu Tuấn này thật sự khá đáng sợ.
Cho dù là anh chỉ đứng ở đó thôi nhưng chỉ cần một ánh mắt thôi cũng đủ để người khác cảm thấy hơi thở bị lấn át.
Nhưng như vậy thì sao?
Hôm nay anh ta chắc chắn phải chơi với Lệ Hữu Tuấn đến cùng!
“Nếu tôi không thử thì làm sao biết được sẽ là hậu quả như thế nào chứ”
Người đàn ông cúi đầu nhìn xuống đồng hồ của mình bắt đầu đếm ngược: “Cậu Lệ, một phút bắt đầu, anh chắc chăn phải suy nghĩ nghĩ thật kĩ nhé!”
Lệ Hữu Tuấn nhìn lướt qua đồng hồ trong bàn tay của mình, cơ bắp trên khắp người bắt đầu siết chặt lại.
Từ đầu đến cuối anh chưa từng nghĩ qua rốt cuộc rằng sẽ cứu Lệ Tử Việt hay Mộ Nhất Vi.
Anh đã hứa với Tô Kim Thư phải đưa các con về một cách bình an vô sự.
Từ trước đến nay anh chưa từng thất hứa chuyện nào với Tô Kim Thư, lần này cũng vậy!
“Ba...Hai..."
Khi người đàn ông tóc vàng mắt xanh bắt đầu đếm ngược những giây cuối cùng, Lệ Hữu Tuấn đột nhiên mở
lời: “Các người chẳng qua chỉ là muốn một mạng người mà thôi, nếu như tôi cho các người mạng của tôi thì sao?” Người đàn ông tóc vàng mắt xanh ngơ ngác một hồi giống như hoàn toàn không thể ngờ được rằng Lệ Hữu Tuấn sẽ đưa ra câu trả lời như vậy với mình.
“Anh nói cái gì?”
Người đàn ông này định đổi mạng sống của mình để cứu hai đứa trẻ kia?
Thật sự không biết nên nói anh là người rộng lượng hay là nên nói anh ngu dốt nữa!
“Tôi giao mạng của tôi cho các người, nếu như hai đứa trẻ này không thể trở về một cách bình an vô sự thì khắp chân trời góc biển các người cũng đều không thể sống tốt!"
Người đàn ông tóc vàng mắt xanh tròn mắt.
Không đúng, tại sao tên Lệ Hữu Tuấn này lại không làm theo kế hoạch vậy!
Anh nên trả lời câu sau thế nào đây?