Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

Từ khi bắt đầu trở thành Quỷ đại phu của U Minh giáo, Trân Nhi trước đây cũng đã chết.

Nàng vốn có thể bắt đầu theo đuổi nguyện vọng của chính mình lần nữa.

Cho dù trong lòng có tiếc nuối, có thứ không buông bỏ được, nhưng nàng vẫn sống rất tự do.

Bất đắc dĩ, vận mệnh nhiều chông gai, cứu sống Lệ Vô Ngân trở thành trách nhiệm của nàng. nàng không thể không trở về kinh thành, trở về nơi đã từng quen thuộc.

Gặp lại "cố nhân", nhưng cảnh còn người mất.

Đối với bọn họ, Trân Nhi đã chết, hiện giờ đứng trước mặt họ chỉ là một người trông giống Trân Nhi, thậm chí là kẻ bụng dạ khó lường, lòng mang ý xấu.

Không có khoảnh khắc nào nàng nhận thức điểm này rõ ràng như thế.

Vốn tưởng cùng trải qua chuyện ở Tàng Bảo Lâu, thái độ Triệu Húc đối với nàng sẽ thay đổi, không ngờ sâu trong nội tâm hắn, nàng vẫn là kẻ "dụng tâm bất lương" kia.

Thôi vậy.

Vân Trân cười khổ.
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
Chuyện này đến cuối cùng, không trách ai được, ai cũng không có lỗi.

Chỉ có thể than tạo hóa trêu người thôi.

... truyện đam mỹ

"Ta sẽ nhanh chóng thay ngươi tìm được cửu diệp ngọc linh chi! Sau khi có được cửu diệp ngọc linh chi, ta hi vọng ngươi có thể tuân thủ hứa hẹn, rời khỏi kinh thành, vĩnh viễn đừng trở về, đừng lại xuất hiện trước mặt ta nữa!" Triệu Húc nhìn nàng chằm chằm, nói xong, liền xoay người về Càn Nguyên Cung.

Vân Trân nhìn tấm lưng hắn, trong mắt lập tức xuất hiện một loại bi thương lặng lẽ.

Thiếp sẽ đi.

Chỉ khi thiếp đi, chàng mới có thể chuyên tâm, mới có thể toàn lực tranh đoạt thứ chàng muốn.

..

Sau lần đó, Vân Trân không còn gặp lại Triệu Húc.

Thư lâu lạnh lẽo.

Lúc trước Quả Nhi còn tới, nhưng sau này, không biết có phải Triệu Húc phân phó gì không, Quả Nhi cũng không tới. Toàn bộ thư lâu chỉ có một mình nàng.

Chỉ có Hắc đại nhân thỉnh thoảng tới chơi.

Những ngày trời đẹp, Hắc đại nhân sẽ nằm trước cửa sổ, mở bụng ra phơi nắng.

Thời gian cứ thế trôi qua.

Vân Trân đếm số ngày còn lại, nôn nóng không thôi.

Mãi đến ngày cuối cùng của tháng năm, Triệu Húc phái người tới nói với nàng, cửu diệp ngọc linh chi đã có tin tức.

Hiện tại, cửu diệp ngọc linh chi đang ở chỗ Thái Hậu.

Mấy năm trước, Thái Hậu bị bệnh, thái y nói cần dùng cửu diệp ngọc linh chi làm thuốc dẫn. Tiên hoàng hiếu thuận, liền lấy cửu diệp ngọc linh chi từ Tàng Bảo Lâu ra, chia một nửa cho Thái Hậu chữa bệnh. Một nửa còn lại không cất về Tàng Bảo Lâu, mà để ở An Bình Cung của Thái Hậu.

Sau khi nhận được tin này, Vân Trân tạm thời gạt chuyện liên quan tới Triệu Húc qua, bắt đầu tính toán làm thế nào lấy được cửu diệp ngọc linh chi.

...

Đầu tiên, trong cung của Thái Hậu không giống Tàng Bảo Lâu, An Bình Cung của Thái Hậu lớn hơn rất nhiều, nơi có thể cất cửu diệp ngọc linh chi cũng rất nhiều. Mục tiêu quá lớn, muốn giống lần trước đột nhập Tàng Bảo Lâu lấy trộm cửu diệp ngọc linh chi, tỷ lệ thành công rất nhỏ.

Cho nên, chỉ có thể nghĩ cách khác.

Trước mắt phải tìm hiểu, rồi tiếp tục tính toán.

Với thái độ đêm đó của Triệu Húc, nàng tạm thời không muốn Triệu Húc lại có liên lụy.

Còn về Lưu Vân Bạch, nàng cũng không muốn phiền tới hắn. Nếu Lưu Vân Bạch hỗ trợ, chắc chắn sẽ bàn điều kiện. Lần trước cung cấp bản đồ Tàng Bảo Lâu và bảng giờ giấc thay quân, điều kiện là nàng phải tới Thủy Hoàn Cung.

Mà điều kiện giúp nàng lấy được cửu diệp ngọc linh chi, Vân Trân có dự cảm, khẳng định sẽ khiến nàng vô cùng kháng cự.

Cho nên, Lưu Vân Bạch không nằm trong phạm vi suy xét.

Ngoại trừ trong tiệc ngắm hoa ở Lạc Khê biệt viện nàng ném thẻ vào bình rượu thắng Liễu Trản Anh, lại ở trên tiệc mừng thọ Thái Hậu bị Vương Hoàng Hậu khiêu khích, Thái Hậu đã không thích nàng.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!