Chương 3191
"Mày chờ đó, tao ngay bây giờ đi gọi người!”
Tên áo đen một mình không dám đơn đả độc đấu với Trương Hàn, hắn xoay người vừa chạy ra ngoài, muốn gọi người.
Trương Hàn híp đội mắt hẹp một cái, liền nói: “Không thể để cho hản đi ra ngoài, hãn đi ra ngoài vô cùng hậu hoạn!”
Lâm Bất Nhiễm dĩ nhiên cũng biết điều đó, những tên áo đen kia bên ngoài còn có một nhóm, một khi kinh động những người đó, để cho bọn chúng đêu đên đây, hồm nay cô và Trương Hàn còn có Tiểu Nguyệt Nguyệt phải mắt mạng ở chỗ này.
"Đừng đi!" Lâm Bất Nhiễm phóng tới đóng cửa.
Nhưng không còn kịp rồi, tên áo đen vốn dựa vào cạnh cửa, mắt thấy hắn sắp phải chạy ra ngoài.
Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, trái tim Lâm Bất Nhiễm đều. sắp nhảy ra ngoài.
Lúc này một thân ảnh nho nhỏ nhanh chóng chui ra: “âm" một tiếng, trực tiếp đóng cửa lại, Tiểu Nguyệt Nguyệt đưa cánh tay ra chắn trước cửa, giọng nói non nót lại vô cùng dũng cảm và kiên quYẾt: “Người xâu, chú không thể rời khỏi đây!"
Hóa ra Tiểu Nguyệt Nguyệt một mực quan sát tình huông ở nơi này, vào lúc tên áo đen muôn chạy ra cô bé dũng cảm đứng dậy.
Tiểu Nguyệt Nguyệt mới ba tuồi, mới lén có chút xíu, thậm chí trong ngực cô bé còn ôm búp bê, nhưng bây giờ cô bé ngước khuôn mặt nhỏ bé nhìn tên áo đen, một đôi mắt to đen tròn hệt như Trương Hàn tràn ra bình tĩnh cùng dũng khí vượt qua người thường, trực tiếp chặn cửa lại.
Cho dù ai nhìn đều phải giơ ngón tay _ cái cho cô bé ba tuổi này.
"Con ranh, ai cho mày cản đường, mày thật là tự tìm chết! Tên áo đen thẹn quá thành giận, đưa tay nắm Tiểu Nguyệt Nguyệt.
“Nguyệt Nguyệt!”
Lâm Bát Nhiễm nhìn con gái gặ nguy hiểm, như không hít thở nồi nữa.
Trương Hàn trầm giọng nói: “Nguyệt Nguyệt, căn hăn một cái!
Tiểu Nguyệt Nguyệt há miệng liền cắn tay tên kia.