Chương 3169
Lục Họa câu môi: “Anh ấy là hận em nhỉ, chị Bất Nhiễm, chị không biết anh ây hận em đến bao nhiêu”
"Họa Họa, không có yêu lấy đâu ra hận, ba năm trước em đột nhiên rời khỏi A Mặc và Diệp Diệp, A Mặc thật sự rất hận em, Diệp Diệp khi còn bé một hớp sữa đều không chịu uống, sữa bột không chịu ăn, đoạn thời gian đó hốc mất A Mặc không biết đỏ đên mức nào, thẳng bé ôm Diệp Diệp cả đêm không ngủ”
"Sau đó Diệp Diệp từ từ lớn lên, bắt đầu tìm mẹ, đó là tình thương của mẹ mà A Mặc dốc hết tất cả đều không cách nào lấp đầy được, nhìn Tiểu Diệp Diệp bởi vì người khác có mẹ mà lộ ra vẻ mặt hâm mộ, chỉ có A Mặc biết trong lòng nó đau đớn thế nào”
"Ba năm này A Mặc truyền ra không ít scandal, nhưng em biệt không, những người đó đều giông như em, bọn họ hoặc. là đôi mắt hoặc là hiếc mũi hoặc là khuôn miệng có bóng dáng của em, A Mặc thích nhìn họ, chỉ có như vậy mới có thê vơi đi một chút nhung nhớ nó dành cho em”
"Họa Họa: “ Lâm Bắt Nhiễm nắm tay Lục Họa: “Có lẽ A Mặc không nói qua với em, ba năm này nó nhớ em thành bệnh, yêu em thành bệnh, nó từng giây từng phút chưa bao giờ. dừng yêu em.
Từ gặp nhau tới nay, thái độ Thượng Quan Mặc đối với cô hết sức tôi tệ, động một chút là từ ngữ lạnh băng, xụ mặt giận dữ, còn làm ra chuyện không tốt báo thù cô.
Anh không chỉ một lần nói qua anh hận cô, anh chưa bao. giờ biểu lộ tắm lòng thật sự của anh với mình.
Đây là lần đầu tiên Lục Họa nghe được những lời này, trong lòng thật giồng như bị cái gì đâm trúng, đau xót, để cho chiếc mũi nhỏ của cô từ từ biến đỏ, trong hốc mắt trắng nõn cũng dâng lên một tầng hơi nước trong suối.
Tình yêu niên thiêu làm Thượng Quan Mặc sỉ tình cả đời, anh hái được nàng Lục Họa công chúa cao cao tại thượng đến trong lòng bàn tay, đặt ở đầu tim yêu thương cả đời. Anh yêu cô mà.
Lục Họa cằm ngược tay Lâm Bắt Nhiễm: “Chị Bật Nhiễm, sau này em sẽ cùng anh ây sông thật tốt, em sẽ yêu anh ấy thật tốt”
Lúc này giọng nói vui vẻ của cậu bé truyền tới: “Mẹ ơi!”
Lục Họa Xoay người, thấy được cậu bé còn có thân thê cao. như ngọc bên người cậu bé kia, Thượng Quan Mặc kết thúc diễn giảng, dắt tay con trai mang con trai về.
Anh đứng ở sau lưng cô nhìn cô.
"Mẹ ơi...”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!