Chương 3019:
Anh là ai?
Lục Họa rất muốn tỉnh lại, thế nhưng dù cô liều mạng giấy giụa cũng không thể mở mắt ra.
Lúc này cô cảm thấy giường bên cạnh sụp một khôi, người nọ ngôi ở bên giường cô, sau đó một tay nhẹ nhàng xoa má cô.
Anh đang lau nước mắt trên mặt cô, động tác anh êm ái như vậy, mang theo thương yêu thận trọng cùng thương tiệc, giúp cô lau sạch nước mắt.
Lục Họa dường như ý thức được cái gì, cảm giác này quá quen thuộc, là anh sao?
Có phải là anh tới hay không?
Anh đi tới trong mộng của cô rồi?
Ngón tay của Lục Họa giật giật, đột nhiên mở mắt ra, hai mắt cô đấm lệ mông lung lúc này đụng phải một đôi con ngươi đen quen thuộc mà sáng rực.
Là Thượng Quan Mặc!
Lục Họa trong khoảng thời gian ngắn căn bản không phân rõ là đang mơ hay là đang ở thực tê, nêu như là mơ, vì sao anh cho cô cảm giác chân thực như thế, nếu như: là hiện thực, sao anh lại có khả năng xuất hiện ở nơi này? Lục Họa mê mang nhìn anh.
Thượng Quan Mặc ngôi ở trên giường, vươn tay xoa mặt cô, cô mang thai chín tháng vân giỗng như đúc lúc cô biến mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn khó khăn lắm mới lớn cỡ bàn tay, mới vừa tỉnh ngủ gương mặt cô vẫn còn nét trẻ
con, mơ mơ tỉnh tỉnh, vừa thanh thuần vừa đáng yêu. Thượng Quan Mặc chậm rãi nhếch môi mỏng: “Làm sao, mây tháng không gặp, không nhớ ra tôi rôi, Lục Họa Công chúa của tôi?”
Giọng nói quen thuộc vang vọng bên tai làm đồng tử Lục Họa chọt co rụt lại, cô lúc này mới xác định, lúc này mới dám xác định, vậy mà là thật, đây không phải là mơ, đây là hiện thực, anh thực sự đã đi tới bên cạnh cô.
Trời ạ.
Thượng Quan Mặc vô về khuôn mặt nhỏ nhờii của cô, nhìn bộ dáng cô khiếp sợ, buồn cười nói: “Kinh ngạc như vậy làm cái gì, em mang theo con bỏ chạy, em nghĩ răng †ôi sẽ không †ìm ra em sao, Lục Họa Công chúa, tôi tìm
em rât vât vả đó”