Chương 2544:
“Sợ cái gì?”
“Em sợ đau.”
*Vậy anh và em cùng vào phòng sinh, en đạu thì anh đưa tay cho em, em cứ căn mạnh vào.”
Người mẹ bị chọc cười.
“Vợ, đừng sợ, anh sẽ bảo vệ hai mẹ con em.”
“Dạt”
Hà Băng dừng bước, nhìn đôi vợ chông đó.
Diệp Linh đau nhói, phụ nữ tới đây siêu âm kiểm tra thai đều có chồng ở cạnh, thế nhưng Hà Băng chỉ có một mình.
Bọn họ đều có thể ở cạnh Hà Băng, thế nhưng có một sô việc, ai cũng không thể thay thế được.
Làm chồng, làm cha.
Ai cũng không thể thay thế được Diệp Minh.
Diệp Linh càng sợ chính là, nếu như anh trai mãi không trở lại, Hà Băng sẽ như thế nào?
Cô không dám nghĩ.
“Băng Băng, em không sao chứ?”
Hà Băng ngoái đâu nhìn lại, thây thân sắc lo lăng quan tâm của Diệp Linh, cô nhàn nhạt nhệch môi: “Không Sao ạ Linh Linh, chị không cần đi theo em nữa đâu, nhanh về nhà đi ạ! Tự em trở về.”
Nói xong, Hà Băng giơ giơ tay chào cô, một mình rời đi.
Diệp Linh đứng tại chỗ nhìn thân ảnh nhor xinh của Hà Băng, thở dài một cái, có đôi khi, bọn họ đều hy vọng Hà Băng có thể đừng kiên cường như vậy.
Cô có thể không cười, cô cũng có thể khóc. Tải app truyện hola đọc tiếp nhé!
Khóc là cách phát tiết tốt nhất, cô có thể không che giâu vết thương của mình, cô cũng có thể cần được thương yêu, cần được che chở.
Thế nhưng, từ lúc Diệp Minh gặp chuyện không may, cô một giọt nước mắt cũng không rơi.
Hà Băng tứ bệnh viện quân khu trở về, lúc đi trên sân cỏ, cô nghe được tiếng tập huấn của những chàng lính kia một, hai, một, hai… một…
Cô dừng bước, đứng bên ngoài hàng rào nhìn vào.
Bên trong một nhóm tân binh mặc đồ rằn ri, bọn họ mồ hôi đầm đìa đang chạy nhanh, tuy đã mệt chết thế nhưng tinh thần bọn họ sáng láng, trên mặt đều là nụ cười xán lạn.