Chương 1432
Lê Nhật Linh bị mọi người vây quanh trong lòng cô có chút lo lắng và do dự, Christina không thể động tới cô, nhưng chỉ sợ ở nơi cô không chú ý cô ta lại giở trò gì đó với những người đồng nghiệp này.
“Để tôi suy nghĩ một chút, ngày mai tôi sẽ cho mọi người một đáp án thuyết phục được không?” Lê Nhật Linh dè dặt nói.
Câu nói này của cô làm cho không khí đang ồn ào trở nên yên tĩnh giống như bị đóng băng lại trong chớp mắt, trên mặt mọi người lộ rõ vẻ thất vọng.
Sau đó, Khả Nhi gượng cười nói với Lê Nhật Linh: “Tổng giám đốc Lê, không sao đâu, chúng tôi tôn trọng sự lựa chọn của cô, cô không muốn trở về cũng không sao, chúng tôi vân luôn luôn chờ cô, chờ một ngày nào đó cô quay lại bảo vệ cho .JZ”
“Đúng vậy, chúng tôi chờ cô” Mọi người cùng đồng thanh nói làm cho cô hơi xấu hổ, rồi rơi vào do dự trầm tư.
“Được rồi, tôi sẽ ở lại cùng mọi người!
Nhưng bây giờ tôi đã không còn được như: xưa nữa rồi, chỉ sợ lại làm cho mọi người thất vọng..” Lê Nhật Linh ngượng ngùng cười “Tốt quá, cuối cùng cô ấy cũng đồng ý ở lại rồi” Sau khi nghe cô nói xong, mọi người đều Vui sướng võ tay.
Ở trên tầng 2, Lâm Quân lắng lặng quan sát mọi việc, anh không kìm được khẽ cười.
Anh biết Lê Nhật Linh cố chấp, nhưng cô lại rất lương thiện, đó là thiên tính của cô, anh biết anh có nói nữa cũng vô dụng, thà để cô quay lại JZ để cô cảm nhận được sự ấm áp của nơi đây, nhớ đến trách nhiệm mà cô phải đảm nhiệm, đó mới là biện pháp thuyết phục cô đơn giản mà hữu hiệu nhất.
Thấy khung cảnh bên ngoài, Christina ngồi trong phòng làm việc giận run người, không ngờ được rằng cô ta lại là nguyên nhân chính khiến cho Lê Nhật Linh quyết định ở lại Sau khi tiếng reo hò vui mừng vang lên, họ đã nói cho Lê Nhật Linh những thay đổi trong thời gian qua, mọi người bắt đầu trở lại vị trí của mình, ai làm việc của người nấy, thấy vậy Lê Nhật Linh đi xung quanh quan sát, vô tình đến trước một căn phòng.
Hình như Lê Nhật Linh nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên cô dừng bước, nghỉ ngờ nhìn căn phòng: “Phòng này sao lại bị khóa?”
“Tôi không biết, nhưng Chủ tịch Lâm có dặn răng, bất cứ ai cũng không được vào căn phòng này, nếu cô tò mò thì nên đi hỏi thẳng Chủ tịch Lâm chứ nhân viên làm công ăn lương như chúng tôi cũng không biết và cũng không dám tò mò” Khả Nhi lè lưỡi, lắc đầu.
Sau khi nghe Khả Nhi nói, không biết tại sao sự tò mò trong Lê Nhật Linh lại càng dâng lên mãnh liệt, cô còn nghĩ căn phòng này có bí mật gì đó liên quan trực tiếp đến cô và có thể cho cô biết rất nhiều thứ!
“Tổng giám đốc Lê?”
“Đi thôi!” Lê Nhật Linh điều chỉnh lại tâm trạng, cười cười, thầm nghĩ nhất định phải đi hỏi Lâm Quân cho rõ ràng.
Sau ngày dài làm việc vất vả, cuối cùng cũng đến giờ tan làm, Christina mang túi xách đi xuống tầng, giữa đường gặp Lê Nhật Linh, cô ta hung dữ trợn mắt lườm cô một cái rồi hất tóc đi ra cửa.