Chương 1072
“Alo, Tổng… Chủ tịch Lâm Quân, không thấy cô chủ đâu nữa rồi!”
Đôi tay cầm di động của tên vệ sĩ có chút run rẩy, tất cả nhân viên của Lâm Quân có ai mà không biết Lê Nhật Linh quan trọng với anh như thế nào, hiện tại thành ra thế này, bọn họ quả thật đã gây ra chuyện lớn rồi.
“Một đám vô dụng!”
Quả nhiên Lâm Quân vô cùng tức giận gào lên với màn hình điện thoại, tròng mắt anh tức giận đến nỗi đỏ ngàu lên.
Ba đứa bé ở bên cạnh sợ tới mức không dám nhúc nhích, tưởng anh đang mắng bọn chúng, Hạ Ly lại nhát gan, thấy vậy thì khóc thét lên.
Cha Lâm Quân và Hoàng Ánh thoáng nhìn về phía anh, không biết là xảy ra chuyện gì, họ vội vã dỗ dành mấy đứa trẻ.
Lâm Quân nhìn thoáng qua ba đứa trẻ, anh đứng dậy tìm một nơi yên ắng hơn để nói chuyện điện thoại, cũng may có cha anh và Hoàng.
Ánh ở đây, nên anh cũng không phải lo lắng nhiều cho mấy đứa trẻ.
“Ngay lập tức cho người ra ngoài tìm cho tôi, ngay bây giờ, nếu như không tìm cô ấy thấy thì các người đừng mong được yên ổn!”
Một tiếng ‘bang’ vang lên, tên vệ sĩ có thể nghe được một tiếng đấm thật mạnh lên tường, anh ta sợ đến nỗi đánh rơi cả điện thoại. Lâm Quân vội vã mở di động ra, tìm định vị của Lê Nhật Linh, dựa vào đó để biết được vị trí của Lê Nhật Linh.
Anh biết cô muốn làm gì, ngày hôm qua cuộc họp báo được quảng cáo ầm ỹ như vậy, anh vô cùng hiểu Lê Nhật Linh, chắc chắn cô sẽ không nhượng bộ anh, cô là một người vừa xinh đẹp tốt bụng lại còn thông minh, không ngờ anh cũng không thể trói buộc được cô.
Lâm Quân chạy nhanh ra ngoài, nhưng thấy cha mẹ và ba đứa trẻ, anh lại càng thêm khó xử.
Jackson quay về chắc chắn sẽ quan sát nhất cử nhất động người nhà của anh, bao gồm cả cha mẹ và ba đứa trẻ.
“Sao vậy, Lâm Quân?”
Hoàng Ánh thấy bộ dạng do dự của Lâm Quân, bà vừa ôm Hạ Ly vừa lo lắng hỏi anh.
“Không có gì đâu, bây giờ con đưa mọi người về nhà trước!”
“Về nhà! Nhưng mà..”
Hoàng Ánh nhìn thoáng qua vẻ mặt của Hòa Phong và Lâm Cảnh, dáng vẻ vẫn còn chưa được chơi thỏa thích, bà định nói nhưng lại thôi.
“Không nhưng nhị gì hết! Mau đi thị Lâm Quân không có thời gian để giải thích nhiều cho họ, anh vội vàng đi tới bãi đổ xe.
Lê Nhật Linh chỉ nói cho anh biết đại khái kế hoạch nhưng không hề nói cho anh biết cụ thể hành động ra sao, rốt cuộc bây giờ cô muốn làm gì chứ!
Trong lòng anh vô cùng lo lắng, tốc độ lái xe cũng nhanh hơn, muốn nhanh chóng đưa mọi người về nhà, sau đó cho vệ sĩ bảo vệ họ.
“Bây giờ con không có nhiều thời gian để giải thích, mọi người phải nhớ kỹ, trước khi con trở về, tuyệt đối không được ra khỏi nhà!”