Chương 727: Tôi Đã Thử, Nhưng Tôi Chỉ Muốn Cô Áy
Lục Hàn Đình lên lầu, anh không vào phòng Lệ Yên Nhiên, mà là nhân dưới sự sắp xếp của Lệ lão phu vào phòng dành cho khách tắm nước nóng.
Trong phòng tắm, nước nóng bốc lên hơi nước khắp nơi, Lục Hàn Đình đứng dưới vòi hoa sen, mặc cho dòng nước ấm áp chảy từ đỉnh đầu của anh cọ rửa xuống, bọt nước văng lên bắp thịt rắn chắc của anh rồi bắn ra, cảnh đẹp mỹ nam tắm rửa này khiến người mặt đỏ tim đập.
Lục Hàn Đình nhắm lại mí mắt anh tuần, đầy đầu đều là hình ảnh vừa rồi Lục Tử Tiễn ôm Hạ Tịch Quán rời đi, anh tự giễu nhếch đôi môi mỏng.
Tắt đi vòi hoa sen, anh vươn tay cầm khăn tắm buộc lại nơi thắt lưng rắn chắc, sau đó đi ra.
Đã có người hầu nữ đặt áo sơmi quần tây mới tỉnh trên tủ giường, Lục Hàn Đình thân cao chân dài tiêu sái đi qua, cầm quần áo lên.
Chợt cửa phòng bị đẩy ra, Lệ Yên Nhiên đi đến: “Anh Hàn Đình… AI”
Lệ Yên Nhiên không ngờ sẽ thấy một màn này, trên người Lục Hàn Đình chỉ độc nhất cái khăn tắm, cô ta tới giờ chưa từng thấy Lục Hàn Đình cởi quần áo, anh mặc đồ thì lộ gầy, trời sinh chính là móc treo quần áo, áo sơmi quần tây tràn đầy phong phạm bá đạo tổng tài, hiện tại anh cởi quần áo, lại rất có cơ bắp.
Màu da lúa mạch khỏe mạnh, khuôn ngực tinh xảo, đi xuống nữa là cơ bụng sáu múi nỗi rõ, cuối cùng là hình tam giác ngược từ khăn tắm đổ xuống, khiến người ta nhịn không được ngứa ngáy muốn xông lên liếm láp.
Vóc người của anh cũng không phải là loại hình thể khoa trương ở phòng gym, ngược lại giống như khí chất của anh, sang trọng quý phái,bắp thịt rắn chắc chứa đầy cảm giác an toàn, gợi cảm lại mạnh mẽ, khiến Lệ Yên Nhiên nhìn mà tim thình thịch nhảy loạn, hai tay che mặt mình, ánh mắt như nai con chạy loạn.
“Anh Hàn Đình, sao… sao anh không mặc quần áo chứ?” Mặt Lệ Yên Nhiên đỏ bừng.
Lục Hàn Đình không thèm để ý cô ta, cũng không biết là ai không gõ cửa liền tiến vào? Không có lễ phép!
“Đi ra ngoài!” Lục Hàn Đình bật ra câu chữ bạc tình từ đôi môi mỏng.
Lệ Yên Nhiên nghe được sự không kiên nhẫn trong giọng anh, anh đối với Hạ Tịch Quán không như vậy, ở trước mặt Hạ Tịch Quán, anh liền mặt dày mày dạn dâng lên, còn bị Hạ Tịch Quán nói là anh đang quấy rối cô.
Mà anh đối xử với cô ta, thực sự là thờ ơ lạnh lùng tới cực điểm.
Đãi ngộ khác biệt một trời một vực này khiến lòng Lệ Yên Nhiên hoàn toàn mắt thăng bằng.
“Anh Hàn Đình, anh cùng con ả Hạ Tịch Quán kia rốt cuộc quan hệ thế nào, anh tỉnh lại đi! Em mới là vị hôn thê của anh, nào có ai đối xử với vị hôn thê của mình như thế?” Lệ Yên Nhiên lên án nói.
Lục Hàn Đình mặt không chút thay đổi, anh nghiêng người, thậm chí cũng không thèm nhìn Lệ Yên Nhiên, môi mỏng khẽ động, anh thấp giọng lạnh lùng nói: “Chúng ta từ hôn đi!”