Chương 660: Mang Vị Hôn Thê Về Nhà
Hạ Tịch Quán nghĩ một chút, năm đó cuộc hôn ước là mẹ cô và mẹ Lục Hàn Đình quyết định, vậu toàn bộ Lục gia, Lục lão phu nhân, Lục Tư Tước, Liễu Chiêu Đệ, đều hẳn là quen mẹ cô.
Chỉ là, bọn họ cũng không biết cô là con gái của Lâm Thủy Dao.
Hạ Tịch Quán trong lòng khẽ động, cảm giác mình vừa tìm được con đường mẹ từng đi qua, trên con đường này không biết có lưu lại dấu chân của mẹ hay không, cô phải đi.
“Dạ, Tử Tiễn, em đi với anh.” Hạ Tịch Quán gật đầu bằng lòng.
Lúc này Lam Yên nhanh chóng lên tiếng nói: “Lục Nhị thiếu, cậu dẫn Quán Quán về Lục gia cũng được, nhưng cậu nhất định phải bảo vệ tốt Quán Quán nhà tôi, mẹ của cậu, cái bà đói “Mẹ Lam!” Hạ Tịch Quán nhanh chóng cắt đứt Lam Yên.
Lam Yên dù còn chưa nói hết, thế nhưng Lục Tử Tiễn đã nhận ra được, anh vẫn rất hiểu mẹ mình, cho dù không hỏi cũng có thể đoán được đại khái quãng thời gian lúc anh rời khỏi Đề Đô, mẹ anh đã gây phiền phức gì với Hạ Tịch Quán.
Trên gương mặt tuấn mỹ của Lục Tử Tiễn dâng lên tầng hàn khí, anh không nói thêm cái gì, chỉ là thấp giọng nói: “Quán Quán, tin tưởng anh, mẹ anh về sau sẽ không tìm em gây phiền phức nữa, mấy năm nay anh vẫn ở bên ngoài, ngoại trừ hôm nay về Lục gia một chuyến, chúng ta về sau cũng sẽ không gặp bọn họ.”
Lam Yên hài lòng gật đầu, quan hệ mẹ chồng cô dâu là vấn đề rấy gay go, Lục Tử Tiễn để lại câu kia, chính là ý tứ sẽ không để cho Hạ Tịch Quán bị bắt nạt nữa.
Hạ Tịch Quán không cần Lục Tử Tiễn phủ đầu cho mình, lần trước Liễu Chiêu Đệ cũng không làm, cô cũng không muốn nói chuyện này cho Lục Tử Tiễn, để anh kẹp ở giữa khó chịu.
Nhưng bây giờ cô là vị hôn thê của Lục Tử Tiễn, vậy quan hệ giữa cô và Liễu Chiêu Đệ không giống nữa, Lục Tử Tiễn vừa nói như vậy, ngược lại bớt đi rất nhiều phiền phức.
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Dạ, vậy thì tốt rồi!”
Lục gia.
Bởi vì Lục Tử Tiễn gọi điện thoại về, nói đêm nay sẽ dẫn vị hôn thê mình tìm được về nhà, nên Liễu Chiêu Đệ rất sớm đã tự mình vào phòng bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa cơm phong phú.
Liễu Chiêu Đệ rất vui vẻ, trên mặt đều treo nụ cười, bà nhìn trong phòng khách: “Tư Tước, anh nói thử dáng vẻ khi lớn lên của con gái Lâm Thủy Dao sẽ thế nào?”
Lục Tư Tước hạ mắt đọc tờ báo kinh tế trong ta, lãnh đạm đáp một câu: “Chắc cũng không tệ.”
“Nhất định thế, nhớ năm đó Lâm Thủy Dao là phong thái bực nào chứ, con gái của cô ấy chắc chắn sẽ không tệ, hơn nữa thân phận Lâm Thủy Dao tôn quý vô cùng, đứng trên cả chúng sinh, chính là đến từ chính Cửu Châu…”
Liễu Chiêu Đệ đang nói thì khựng lại, bà ta sợ đến đỗ mồ hôi cả người, vừa rồi thiếu chút nữa bà đã lỡ miệng nói ra thân phận của Lâm Thủy Dao.