Chương 616: Thuật Trường Sinh Bát Lão Hạ gia.
Hạ Tịch Quán là ngày thứ hai tỉnh lại, Hạ Bang và Lam Yên niệm A di đà phật, cảm tạ trời đất, nhanh chóng đỡ Hạ Tịch Quán ngồi dậy: “Quán Quán, cuối cùng con cũng tỉnh, con hù chết chúng ta, nếu như con không tỉnh, chúng ta sẽ ném đám lang băm này ra ngoài!”
Hạ Tịch Quán tựa lưng vào gối, sắc mặt cô tái nhợt không có chút huyết sắc nào, cả người thật sự đã ngã một trận bệnh lón, cô yếu ớt cười: “Bố Hạ, mẹ Lam, con không sao, con hiện tại khỏe rồi.”
“Quán Quán, con nói xem đang yên đang lành, sao đột nhiên phát sốt, sốt tới 42 độ!”
Vì sao đột nhiên phát sốt?
Cô cũng không biết.
Chính là cảm thấy thứ vẫn luôn nắm trong lòng chọt biến mát, hút đi sinh mạng cô, loại cảm giác triệt để mất đi này khiến cô thấy vô cùng đau đón, đau đến choáng váng.
“Chắc là cảm lạnh thôi ạ, nói chung con không sao rồi, được rồi bố hạ mẹ Lam, khi nào viện khoa học tuyển chọn vậy ạ?”
“Quán Quán, viện khoa học tuyển chọn vào ngày mai đó, nếu con không tỉnh liền bỏ lỡ!”
Cái gì, ngày mai?
Hạ Tịch Quán thầm mắng mình một trận, cô thực sự quá không có tiền đồ, lại vì một người đàn ông muốn sống muốn chết, cô đã vì Lục Hàn Đình chết một lần rồi, ném sứ mệnh của mình ra sau đầu, lần này cô suýt chút nữa giẫm lên vét xe đổ của mình, không được, cô phải nhanh chóng tỉnh lại1
Đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán nhanh chóng lộ ra ánh sáng, cả người như sống lại, thần thái sáng láng: “Bố Hạ mẹ Lam, ngày chúng ta đợi rốt cuộc đã tới, viện khoa học, con tới Xi Ẳ NI rôi, mẹ ơi, con tới rôi1
Hạ Bang và Lam Yên đều nở nụ cười, bọn họ lại thấy được Hạ Tịch Quán bình thường rực rỡ chói mắt kia, cô khỏe thật rồi1
Hôm nay chính là thời gian viện khoa học tuyển chọn, lần này top 5 trường đại học tụ tập lại một chỗ, sau đó dựa theo mã sinh viên từng người đi vào phòng làm việc nhận khảo sát tuyển chọn.
Đám Phạm Điềm vây quanh Hạ Tịch Quán.
“Quán Quán, nghe nói lần tuyển chọn này chọn rất ít người, chỉ có ba người được chọn thôi.”
“Nhưng Quán Quán à, cậu thi đạt trọn 750 điểm, hiện tại danh chắn toàn bộ Đề Đô, tớ tin trong ba người sẽ có cậu.”
“Đúng vậy Quán Quán, chúng tớ đều tin tưởng cậu.”
Hiện tại đã là mùa thu, hôm nay Hạ Tịch Quán mặc chiếc áo dệt kim hở cổ màu vàng nhạt, mái tóc đen thanh thuần xõa xuống, trên tóc kẹp một chiếc kẹp tóc ngọc trai, cô gái 20 tuôi xinh đẹp trẻ trung, vừa nhỏ nhắn mềm mại lại ấm áp.