Chương 554: Cắn Ngón Tay Anh
Lục Hàn Đình khống chế cô trong lòng mình, nhưng cơ thể như rắn nước của cô không ngừng giãy dụa, anh đã thấy đây căn bản cũng không phải là trừng phạt cô, mà là trừng phạt chính mình.
Khóe mắt hẹp dài dính vài phần tình dục đỏ tươi, thấy cô không chịu mở miệng, anh vươn tay bóp gương mặt như trứng gà của cô, bóp đến gồ lên, lớn tiếng uy hiếp cô: “Há miệng ral”
Không muốn!
Hạ Tịch Quán trợn tròn mắt, tức giận nhìn anh chằm chằm.
Lục Hàn Đình cũng không nhắm mắt, anh nhìn cô gái vì tức giận mà đôi mắt càng thêm động lòng người, rõ ràng không có lực uy hiếp, giống như bé mèo sữa hung hăng, ngược lại càng khiến người ta muốn bắt nạt cô thêm.
“Vì sao không chịu cho tôi hôn, người khác hôn cô rồi ư, Tôn Tiến, hay là tên Vương Thông kia?” Ngón cái Lục Hàn Đình đặt trên cánh môi đỏ bừng của cô đỏ dùng sức chà.
Hạ Tịch Quán giận run người, Lục tiên sinh của ba tháng sau đã không phải là Lục tiên sinh trong trí nhớ của cô nữa, sao anh lại hư hỏng như vậy?
Hạ Tịch Quán há miệng, cắn ngón trỏ anh.
Ư.
Lục Hàn Đình bị đau, cô thực sự rất dùng sức cắn anh, cắn đến tay anh chảy ra máu.
Song, điều này càng kích thích máu nóng cả người anh tán loạn, nếu như tiếp tục như vậy nữa, anh sẽ không khống chế được bản thân, yết hầu trên dưới lăn lốc, anh nói giọng khàn khàn: “Lăn từ đùi tôi xuống, cút khỏi xe tôi!”
Hạ Tịch Quán nhanh chóng buông lỏng đầu ngón tay anh, lập tức lăn một vòng đi xuống, dùng tốc độ nhanh nhất kéo ra cửa xe sau bỏ chạy.
Cô đi rồi!
Lục Hàn Đình hạ mắt nhìn ngón trỏ của mình, trên ngón trỏ anh có một vòng dấu răng thắm máu nho nhỏ, là cô cắn mà ra!
Không ngờ cô dữ đến thế.
Lục Hàn Đình giơ tay lên che khuất đôi mắt đỏ thắm, cả người hiện ra vài phần phóng túng chán chường, lại đặc biệt gợi cảm.
Lúc này một chuỗi chuông điện thoại du dương vang lên, là bác sĩ tâm lý Dr. Xuyên của anh gọi.
Lục Hàn Đình ấn phím nhận, giọng trầm thấp lộ ra khàn khàn: “Alo.”
“Lục tổng, gần đây anh có thì giờ rảnh không, chúng ta phải tiến hành bước kế tiếp chữa bệnh tâm lý rồi, như vậy cũng lợi cho thân thể anh hồi phục.” Giọng Dr. Xuyên truyền đến.
Lục Hàn Đình nhắm mắt: “Không cần, tôi đã khỏe rồi.”
“Khỏe rồi?”
“Tôi gặp được một cô gái, ngay ánh nhìn đầu tiên của cô ấy, khi về đã làm tôi mơ mộng xuân. Bây giờ mỗi lần thấy cô ấy, tôi đều giống như uống phải thuốc kích thích, đầy đầu đều muốn làm chuyện đó cùng với cô ấy, anh nói tôi có khỏe không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!