Chương 344: Chất Vấn
Trước chất vấn của Lục Nhân Nhân, Lục lão phu nhân
đặt cái nĩa trên tay xuống: “Con đã đoán được rồi, vậy
Nhân Nhân con cũng nên biết, mẹ đánh cược cái gì,
mẹ không đánh cược các con, cũng không đánh cược
Hàn Đình, mẹ đem tất cả đánh cược lên người Quán
Quán, các con cứ việc đoạt, nếu các con có thể đoạt
được Quán Quán mang đi, thì mẹ thuaf”
Nói xong Lục lão phu nhân đứng dậy bỏ đi.
Lục Nhân Nhân cứng ngắc ngồi trên ghé, bữa tối này
kết thúc không vui vẻ gì, mặc dù là một gia đình
nhưng lời nói suy nghĩ họ bắt đồng, không thể trao đổi
cùng được.
Lục Nhân Nhân xách túi rời khỏi U Lan Uyễn.
Trong xe, bà gọi cho Lục Tử Tiễn, tối nay đã lộ ra
chuyện Hạ Tịch Quán chính là cô gái bí ẳn ở Đề Đô,
bà cũng vừa mới biết cô gái mà Tử Tiễn đang tìm là
Hạ Tịch Quán.
Tiếng chuông di động du dương vang lên một lần liền
được nhấc máy, giọng nói trầm thấp lạnh lùng của Lục
Tử Tiễn chậm rãi truyền đến: “Bác à.”
“Tử Tiễn, tại sao ngay từ đầu cháu không nói với bác
người con gái cháu thích chính là Tịch Quán, bác
không ngờ Tịch Quán lại xuất sắc như thế, thật sự
khiến cho hai bác cháu chúng ta một trước một sau
đều coi trọng.”
Mặc dù giọng điệu Lục Nhân Nhân trách móc, nhưng
bà không thể cưỡng lại sự cưng chiều của mình dành
cho Lục Tử Tiễn, còn có sâu sắc yêu thích dành cho
Hạ Tịch Quán, bà sớm nên nghĩ ra cô gái ở Đế Đô
chính là Hạ Tịch Quán mới phải chứ!
LụcTử Tiễn im lặng vài giây rồi chuyển chủ đề: “Bác à,
không phải bác đến chỗ bà nội ăn cơm sao?”
Lục Nhân Nhân nắm điện thoại, tức giận nói: “Mọi
người tan rã trong không vui, bà nội cháu thật sự rất
bất công!”
Nói như vậy, nhưng dẫu sao đó cũng là mẹ ruột bà,
Lục Nhân Nhân cũng không thể nói nhiều được, bà
không muốn khiến hai bà cháu lại càng ngày càng xa
lạ.
*Ý bà nội cháu đại khái là, các cháu có thể cướp Tịch
Quán về, nhưng chắc chắn các cháu không thể cướp
được!” Lục Nhân Nhân có hơi khinh thường: “Sao mà
chúng ta không thể cướp về được chứ, Tịch Quán bây
giờ còn chưa biết quá khứ không thể chấp nhận nỗi
của Hàn Đình, nếu con bé biết Hàn Đình là người thế
nào, có bao nhiêu đáng sợ, nó nhất định sẽ rời khỏi
Hàn Đình!”
“Bác à…” Lu Tử Tiễn nhẹ nhàng nói: “Tịch Quán bây
giờ rất thích anh trai cháu .”
Lục Nhân Nhân sững người: “Tử Tiễn, ý cháu là, cháu
muốn từ bỏ sao?”
Lục Tử Tiễn ở đầu bên kia không trả lời ngay, một lúc
lâu sau, giọng anh mới chậm rãi truyền đến: “Tuy
nhiên, cháu cũng rất thích cô ấy, rõ ràng là… cháu gặp
cô ấy trước.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!