Chương 2395:
Lúc này Hà Băng há miệng, cắn một cái trên đùi anh.
Shh.
Diệp Minh chau mày kiếm, rên khẽ một tiếng.
Đau.
Vật nhỏ không có lương tâm này, cô thực sự dám cắn anh, hận không thể căn ra một miếng thịt trên đùi anh.
Anh trước đây thương cô thê nào chứ, đúng là trắng công nuôi mà.
Mí mắt dày rung động, anh bó chặt vòng hông to lớn cho cô cắn, viền mắt màu mực chậm rãi dính vào màu đỏ tươi, thế quái nào anh lại cảm thấy đặc biệt hưng phần khi bị cô cắn.
Vật nhỏ này trưởng thành rồi, cũng hung dữ lắm.
Lúc này ven đường có người đi tới, là một bà cụ dẫn cháu trai tản bộ trở về, cháu trai lanh mắt thấy được nơi đây, ngây thơ không hiểu hỏi: “Nội ơi, nội xem ở đó, bọn họ đang làm gì vậy ạ?”
Có người tới! Cả nhà tải app truyệnhola đọc nhiều nhé!
Diệp Minh rủ mí mặt anh tuân nhìn cô gái trên đùi, cô dường như không nghe được động tĩnh bên ngoài, còn cắn anh không nhả.
Ánh mắt anh ám trầm, bàn tay to chống lên cái trán cô, trực tiếp đẩy cô từ trên đùi mình ra.
Sức lực người đàn ông lón, Hà Băng thực sự bị đầy ra.
Thân thể nhỏ mềm mại trực tiếp bị đẩy ra ngoài xe.
Hà Băng nhìn anh, đột nhiên nhanh như tia chớp vươn tay, cởi ra mũ lưỡi trai trên đầu anh.
Diệp Minh không phòng bị, mũ lưỡi trai đã bị cô cướp đi.
Anh quay đầu, cặp mắt sâu thẳm bén nhọn kia lập tức đụng vào đôi mắt sáng trong trẻo lạnh lùng của cô gái.
Anh trong con ngươi trắng đen phân rõ ấy thấy được cái bóng của mình.
Hà Băng nhìn được anh rồi, nhìn thấy một gương mặt… xa lạ.
Đây không phải là mặt của Diệp Minh.
Hoặc là, đây không phải là mặt của Tiêu Thành.
Không phải khuôn mặt cô quen thuộc, quá xa lạ.
Hà Băng lập tức cứng đờ tại chỗ.
Diệp Minh thây may măn, cô không thê nhận ra anh, trước kia lúc còn là Tiêu Thành, anh đã dịch dung, hiện tại gương mặt này mới là gương mặt chân chính của Diệp Minh, cũng là gương mặt cô chưa từng thấy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!