Chương 237: Mẹ Cắt Cổ Tay Đi
Hạ Nghiên Nghiên trở lại phòng, cô ta mở ngăn kéo lấy ra một mảnh ngọc bội.
Mảnh ngọc bội này là do Lục Hàn Đình tặng cho Hạ Tịch Quán cách đây sáu bảy năm, nhưng cô ta đã nhân cơ hội để lấy trộm nó.
Ký ức của Hạ Nghiên Nghiên quay lại ngày tuyết rơi dày đặc. Hạ Tịch Quán trong băng tuyết đã cứu Lục Hàn Đình đang hấp hồi, đưa anh vào một hang động, bọn họ ngủ cùng nhau suốt một đêm. Sáng hôm sau, không chỉ có Tô Hi và Hạ Tiểu Điệp, cô ta cũng có ở đó.
Cô ta tận mắt nhìn Tô Hi tức giận bỏ đi, Hạ Tiểu Điệp đuổi theo, sau đó Hạ Tịch Quán đi ra khỏi hang tìm quân tiếp viện, lúc ấy cô ta ở bên ngoài hang.
Hạ Tịch Quán sẽ không biết rằng chân trước cô vừa đi thì chân sau thủ hạ của Lục Hàn Đình đã tìm thấy anh.
Những thủ hạ kia được đào tạo bài bản, thái độ cung kính đưa Lục Hàn Đình lên chiếc xe limousine. Lúc đó cô ta đã kiểm tra biển số xe, đó là một chiếc xe đến từ Đề Đô, và biển số xe là loại đắt đỏ.
Nhịp tim của Hạ Nghiên Nghiên lúc đó đập rất dữ dội, cô ta đoán được Hạ Tịch Quán đã vô tình cứu một đại nhân vật.
Khi Lục Hàn Đình rời đi, anh đưa khối ngọc bối cho Hạ Tịch Quán, nói rằng anh sẽ tìm đến cô nhanh thôi. Hạ Tịch Quán đặt khối ngọc bích vào ngăn kéo khóa lại, Hạ Nghiên Nghiên tìm cơ hội để đánh lạc hướng Hạ Tịch Quán, lấy trộm khối ngọc bội này chiếm làm của riêng.
Cô ta đã luôn chờ Lục Hàn Đình đến tìm cô ta, một ngày nọ, khi một chiếc Rolls-Royce Phantom treo biển số Đề Đô lại đến vùng nông thôn, cô ta chủ động xuất hiện, giao ngọc bội cho Lục Hàn Đình, nói rằng cô ta đã cứu anh.
Sau đó Lục Hàn Đình đáp ứng với cô ta ba điều, cô ta có thể yêu cầu bát kỳ điều gì.
Hạ Tịch Quán không hề hay biết tất cả những điều này.
Cho đến bây giờ, Hạ Tịch Quán cũng không biết năm đó cô cứu Lục Hàn Đình, và Lục Hàn Đình cũng không hay biết rằng cô gái cứu mạng, khiến anh nhớ mãi không quên suốt bao năm qua chính là Hạ Tịch Quán.