Chương 1184:
Tiểu Bì Bì vào thang máy, hai tay cậu đút trong túi quần, ngẳắng đôi mắt to nhìn Thượng Quan Mật Nhi, cười nói: “Hello.”
Cậu đang nói với ả sao?
Thượng Quan Mật Nhi nghỉ hoặc nhìn Tiểu Bì Bì: “Bạn nhỏ à, em đang nói chuyện với chị sao?”
*“Hả?” Tiểu Bì Bì nghiêng cái đầu nhỏ, không gì sánh được chăm chú nhìn Thượng Quan Mật Nhi: “Cô(*)… không biết con?”
(‘) Vì xưng hô của bên Trung chỉ có hai ngôi tương tự như l- You, nên mình thay xưng hô cho hợp nha.
“Chúng ta quen biết sao? Em là ai?” Nghi hoặc trong mắt Thượng Quan Mật Nhi sâu hơn.
Tiểu Bì Bì thầm nghĩ, không thích hợp, mẹ không thích hợp!
Tiểu Bì Bì từ trên xuống dưới yên lành nhìn Thượng Quan Mật Nhi vài lần, đây là mặt của mẹ không sai, thế nhưng trừ khuôn mặt ra, người phụ nữ này điểm nào cũng không giống mẹt!
Thượng Quan Mật Nhi đang quan sát Tiểu Bì Bì, ả cảm thấy Tiểu Bì Bì là lạ, nên ả liếc mắt với hai hộ vệ áo đen sau lưng, ý kia là bảo hộ vệ bắt Tiểu Bì Bì lại, đợi ả trở về thẩm vấn một phen rồi tính tiếp, nói chung bát luận kẻ nào có hành vi đáng nghi đều không thể buông tha.
Tiểu Bì Bì là ai, Tiểu Bì Bì là một chú khỉ nhỏ đã thành tinh, cậu vừa nhìn cũng biết tình huống không ổn, lúc này “ting”
một tiếng, cửa thang máy mở, bà cụ kia đi ra ngoài.
“Bà nội ơi!” Tiểu Bì Bì nhanh chóng vang dội kêu một tiếng, sau đó cùng đi ra ngoài, cậu còn vươn tay nhỏ bé kéo lại góc áo bà cụ: “Bà nội ơi, bà chờ con một chút nha, chìa khoá nhà vẫn còn trong túi con mà.”
Thượng Quan Mật Nhi trong thang máy thấy như vậy một màn nhanh chóng buông xuống đề phòng, hóa ra là cháu trai bà già kia, không phải là kẻ khả nghi gì.
Thượng Quan Mật Nhi không muốn lãng phí thời gian trên những người này, ả ngăn lại hai hộ vệ áo đen, coi như hết.
Tiểu Bì Bì ở bên ngoài, cậu thấy không có người cùng đi ra cũng biết mình an toàn, lúc này bà cụ bên người kỳ quái nhìn cậu: “Bạn nhỏ, con là ai, người nhà của con ở đâu, có phải con lạc đường rồi không?”
Tiểu Bì Bì nhanh chóng buông lỏng tay mình ra, cậu cười ngọt với bà cụ: “A, bà ơi, thì ra con nhận lầm người, nhà của con ở dưới lầu, con đi trước nhé, bye bye bà ạ.”
Bà cụ nhìn dáng vẻ Tiểu Bì Bì lanh lẹ đáng yêu thì vô cùng thích, đây là con cái nhà ai thế.
Tiểu Bì Bì nhanh chóng rời khỏi nơi này, cậu đã mẫn cảm ngửi được khí tức không bình thường, vừa rồi người phụ nữ trong thang máy tuyệt đối không phải mẹ, đoán chừng không phải dịch dung cũng đeo mặt nạ da giả mạo mẹ rồi, vậy bây giờ mẹ khẳng định có nguy hiểm.
Không được, cậu phải tìm giúp đỡ mới được.
Nhưng, tìm ai đây?
Tiểu Bì Bì suy nghĩ một chút, có rồi!
Tiểu Bì Bì đi thẳng tới Lục thị, cậu quét mắt chung quanh, trong tròng mắt lộ ra nhàn nhạt thoả mãn, sau đó cậu đi tới trước đại sảnh, lễ phép mở miệng nói: “Chị ơi, em chào GHỈ:g2Ắ.
Tiếp tân thấy Tiểu Bì Bì hai mắt sáng ngời, đây là cậu bé đáng yêu nhà ai đây: “Bạn nhỏ, chào em, xin hỏi, em tìm ai?”
“Chị, em muốn tìm sếp lớn nhất của bọn chị, Lục Tư Tước.”
Tiếp tân hít vào, không nghĩ tới bé đáng yêu này vừa ra sân liền chỉ mặt gọi tên thái thượng hoàng Lục Tư Tước công ty cô ấy: “Bạn nhỏ, em tìm sếp lớn làm gì?”
Tiểu Bì Bì ngồi xuống trên ghé salon ở đại sảnh: “Chị ơi, cái này chị không cần phải hỏi, gọi cho sếp lớn của chị đi!
Em sẽ không lên đâu, nói cho ông biết, em ở chỗ này chờ: ông, bảo ông xuống lầu, cảm ơn chị ạ.”
Tiếp tân bối rối, lại nhìn Tiểu Bì Bì, cô ấy nhanh chóng chạy tới bàn làm việc của mình trên cầm điện thoại lên: “Alo, thư ký Trương…”
“Chuyện gì?”
“Thư ký Trương, dưới lầu có… có một người tìm sếp lớn…”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!