Chương 1019: Lục Hàn Đình Hỏi
“Mặt Cười Này, Ai Đưa?”
“Oa.”
Hai mắt các bạn nhỏ đều sáng, “Trời ạ, đó là bố Dịch Dịch sao, bố cậu ấy thật là cao to, đẹp trai a, quả thực còn cao lớn đẹp trai hơn bồ tớ!”
*“Xong rồi xong rồi, bố Dịch Dịch còn cao lớn đẹp trai hơn bố tớ, cô giáo tiên nữ còn xinh đẹp hiền dịu hơn mẹ tớ, tớ muốn đổi bố quá đi.”
“Mẹ ơi, để bố Dịch Dịch làm bố con đi, cũng để cô giáo tiên nữ làm mẹ con đi!”
Cô giáo Trần nhanh chóng thở dài một tiếng: “Mau nhìn kìa, bố mẹ các con tới rồi kìa, để cho bọn họ nghe được những lời này, các con về nhà no đòn đấy!”
Lục Hàn Đình bế Lục Thần Dịch lên xe, Lục Thần Dịch ngồi trên ghế cho trẻ em phía sau, Lục Hàn Đình khởi động xe, hai bàn tay to đè xuống tay lái: “Bạn nhỏ Lục Thần Dịch, hôm nay đến trường cảm giác thế nào?”
Phía sau im lặng.
Lục Hàn Đình ngắng đầu, cặp mắt thâm thúy xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua, chỉ thấy Lục Thần Dịch ghé trên cửa số xe, có chút lưu luyến nhìn nhà trẻ đã càng lúc càng xa, dường như nơi đó có cái gì đang hấp dẫn cậu.
Lục Hàn Đình rất hiểu con trai mình, Dịch Dịch rất thờ ơ với người và mọi việc bên ngoài, đây là lần đầu tiên trừ lập trình ra cậu cảm thấy hứng thú.
Lục Hàn Đình không khỏi cũng ngẳắng đầu, nhìn thoáng qua nhà trẻ, nhưng nơi đó chẳng có ai: “Bạn nhỏ Lục Thần Dịch, con đang nhìn gì vậy?”
Lúc này Lục Thần Dịch chậm rãi thu mắt, cậu cúi đầu nhỏ, treo khuôn mặt cười mà Hạ Tịch Quán tặng trên balo của mình.
Vẻ mặt Lục Thần Dịch chuyên chú, nhìn ra được cậu rất thích cái mặt cười này, bàn tay nhỏ bé vuốt đến sờ đi rất nhiều lần.
*.” Lục Hàn Đình cảm giác mình bị lơ, Lục Thần Dịch hoàn toàn xem anh thành không khí, cũng không có dự định để ý đến anh.
Hai bố con cứ một đường không trao đổi như vậy về tới biệt thự Phong Lâm, lúc xuống xe Lục Thần Dịch ôm balo của mình.
Lục Hàn Đình đi tới, vươn bàn tay to kéo lại khuôn mặt cười treo trên balo, một vật nhìn rất rẻ tiền, không biết vì sao Lục Thần Dịch lại xem như châu như bảo.
“Lục Thần Dịch, cái mặt cười này là ai tặng?”
Lục Hàn Đình cần phải hỏi một chút, ba năm nay Lục Thần Dịch đều ở dưới sự bảo vệ của Lục gia, người ngoài chạm không đến, hiện tại vào nhà trẻ quý tộc, chỉ sợ người có lòng tận lực tiếp cận.
Dù sao phụ nữ có ý đồ không an phận với anh nhiều lắm, đều muốn gả vào Lục gia làm Lục Phu Nhân, Lục Thần Dịch là Lục tiểu thái tử, một vài người phụ nữ muốn hạ thủ từ trên người Lục Thần Dịch.
Cái mặt cười này nhìn như là phụ nữ tặng.
Khuôn mặt cười bị Lục Hàn Đình kéo lại, Lục Thần Dịch nhanh chóng muốn đoạt, ý kia là bố, mau thả ra!
Lục Hàn Đình từ trên cao nhìn xuống cái mặt nhỏ bên chân: “Thả cũng được, nói cho bố biết mặt cười này là ai tặng cho con?”
Lục Thần Dịch suy nghĩ một chút, sau đó viết bốn chữ cô giáo tiên nữ trên giấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!