Chương 961: Hạ Tịch Quán Mang Song Thai
“Đây là con của tôi với anh ấy, đứa bé đầu tiên của chúng tôi, tôi rất muốn đưa con bình an mạnh khỏe đến thế giới này, nếu như cái thai này là con trai, tôi hy vọng có thể giống anh ấy hơn một chút.”
“Tôi ở cạnh anh ấy, cái thóp này sẽ vẫn luôn bị lũ người Lệ Yên Nhiên Thượng Quan Đằng chộp trong tay, đây là một dây thừng không có nút chết, tôi chỉ có thể trực tiết cắt đứt cả sợi.
Chất độc trên người tôi còn có thể không ngừng phát tác, tôi không biết mình còn dư lại bao nhiêu thời gian, tôi đã không thể ở cùng anh ấy, tôi hy vọng anh ấy quên tôi đi đi về phía trước, vĩnh viễn đừng quay đầu lại, ra sức hạnh phúc mà đi đi thôi.”
Dù cho cô không nói, Tô Hi cũng biết cô nghĩ như thế nào, anh tiến lên, nửa ngồi xuống tới, xoa xoa đầu Hạ Tịch Quán: “Nhưng, thân thể của em sẽ bị chất độc kia rút sạch rất nhanh, em không chắc chắn sinh đứa bé bình an được.”
Hạ Tịch Quán ngước mắt nhìn Tô Hi, đôi đồng tử ấy toái sáng, xinh đẹp dường như biển sao rơi xuống thiên không: “Cho nên, tôi sẽ dốc hết toàn lực, dựa theo thân thể trước mắt của tôi, cũng sẽ không thụ thai được nữa, nhưng đứa bé này vẫn phải có, tôi có thể cảm giác được, thằng bé rất khỏe mạnh rất mạnh ..”
me.
Tô Hi đau lòng xoa xoa mái tóc dài của Hạ Tịch Quán: “Được rồi, mục đích tôi ở đây chính là bảo vệ em, chỉ cần em muốn làm, tôi đều sẽ ủng hộ.”
“Anh Tô Hi, cảm ơn anh.”
Hạ Tịch Quán ở bên trong toà cung điện này, thế nhưng đã cách thời gian dùng máu của Lệ Yên Nhiên rất lâu, chất độc trên người Hạ Tịch Quán quả nhiên đúng hạn phát tác.
Tô Hi sai người cất tất cả gương kính trong toà cung điện, không cho Hạ Tịch Quán nhìn thấy bản thân bây giờ.
Phụ nữ đều thích chưng diện, không ai có thể chấp nhận nỗi bản thân lại già yếu trước thời hạn.
Song Hạ Tịch Quán cảm thấy Tô Hi làm hơi thừa, bởi vì cô có thể chứng kiến da thịt trên người mình, da thịt vô cùng mịn màng trước đây đã trở nên lỏng lẻo, còn xuất hiện nếp nhăn.
Điều duy nhất đáng giá vui vẻ chính là, cục cưng rất mạnh khỏe, Tô Hi đặt lịch hẹn kiểm tra siêu âm cho Hạ Tịch Quán.
Tỉnh mơ, Hạ Tịch Quán đã dậy từ sớm, cô có chút hưng phấn, bởi vì đây là lần đầu tiên siêu âm, cô có thể gặp mặt với cục cưng nho nhỏ trong hình.
Lúc này tiếng đập cửa vang lên, người làm nữ đẩy cửa vào: “Hạ tiểu thư, cô đã tỉnh rồi, đây là tổ yến cách thủy cho cô, nhân lúc nóng…”
“Đông” một tiếng, tô yến trong tay người làm nữ trực tiếp rơi trên thảm, người làm nữ vô cùng hoảng sợ nhìn Hạ Tịch Quán lúc này.
Hạ Tịch Quán đã không tiếp khách nữa rồi, cô biết dáng vẻ mình lúc này sẽ hù chết người, bình thường người làm nữ về mặt đưa cơm đưa nước cho cô đều là Tô Hi tự tay an bài, rất ổn trọng, Hạ Tịch Quán vẫn là lần đầu tiên chứng kiến dáng vẻ người làm nữ kinh hoàng hấp tấp như vậy.
Lúc này Tô Hi nghe tiếng đi đến, anh nhìn thoáng qua Hạ Tịch Quán, mấy giây sau dời đi ánh mắt, lên tiếng khiển trách: “Xuống dưới!”
“Vâng, cung chủ.” Người làm nữ sợ đến cúi đầu, dọp dẹp xong xuôi một mảnh hỗn độn trên thảm liền nhanh chóng lui xuống.
Tô Hi đi lên trước, đi tới bên giường.
Hạ Tịch Quán vươn tay che kín mặt mình, cô biết gương mặt này đã chỉ chít nếp nhăn: “Tô Hi, hôm nay có phải em đã già đi rất nhiều không? Hình như dáng vẻ của em còn rất hù dọa người khác.”
Tô Hi cầm dây buộc tóc, buộc gọn lại mái tóc dài của Hạ Tịch Quán, hiện tại tóc cô rụng từng bó từng bó lớn, nhưng cô vẫn cứng đầu không chịu cắt ngắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!