Chương 827: Quan Hệ Cần Thăng Hoa Một Chút
Anh… anh đang nói cái gì thế?
Cái gì mà cô không muốn chịu trách nhiệm với anh?
Cái gì mà cô không muốn công khai quan hệ của chúng ta?
Lẽ nào anh còn muốn cô chịu trách nhiệm với anh, lẽ nào anh muôn công khai quan hệ lân nhau?
Hạ Tịch Quán chớp hàng mi nhỏ dài, khiếp sợ nhìn anh: “Anh…anh có ý gì?”
Lục Hàn Đình từ trên cao nhìn xuống, giam cô dưới thân mình mình, sau đó hạ thấp cơ thể, áp sát khuôn mặt tuần tú hoàn mỹ tiến tới trước mắt cô: “Hạ Tịch Quán, tôi thấy cô ở trước mặt người khác thông minh lắm mà, sao ở chỗ tôi liền hóa ngây ngô thế? Tôi thấy cô là đang giả ngu! Ý của tôi à? Ý của tôi rất đơn giản, mượn vị thế trên giường, Hạ Tịch Quán cô nên cho tôi một danh phận rồi!”
Hạ Tịch Quán, cô nên cho tôi một danh phận rồi!
Nếu như câu trước của anh còn khiến cô mơ mơ màng màng, nhưng câu sau nói thẳng như thế, bá đạo lại trực tiếp, cái đầu nhỏ Hạ Tịch Quán “oanh” một tiếng liền nổ tung.
Cô tuyệt đối không ngờ rằng cô cùng vị đường đường là chủ tịch Lục thị ngủ một chút, vị chủ tịch này liền quấn lấy cô không tha, còn tung thủ đoạn với bên ngoài, chứng minh bọn họ đã ngủ cùng nhau nữa, bây giờ anh còn cầu tới địa vị, cầu tới danh phận!
Hàng mi nhỏ dài của Hạ Tịch Quán hệt như cánh bướm không ngừng run rấy, hiện tại mặt hai người kề sát, hơi thở của anh phả lên da thịt mềm mại của cô, vô cùng ám muội.
Hạ Tịch Quán khiếp sợ nhìn anh: “Anh… anh muốn danh phận gì?”
“Cô cảm thấy thế nào? Cô có thể cho tôi danh phận gì?” Lục Hàn Đình hỏi ngược một câu.
TÔI Ánh mắt Lục Hàn Đình đi xuống quét một vòng lên đôi môi củ ấu đỏ bừng kìa, trong cặp mắt thâm thúy hẹp bùng lên hai ngọn lửa đỏ sậm: “Đêm đó, cô có thoải mái không?”
Anh vừa nói vừa di chuyển, đè thấp giọng trực tiếp hỏi cô một câu như vậy.
Đôi mắt sáng của Hạ Tịch Quán đột nhiên trợn to, tại sao anh lại hỏi vấn đề này chứ, hỏi thế này rồi làm sao cô trả lời?
Chất giọng trầm thấp từ tính quanh quản bên tai cô, mang theo vẻ quyến rũ chết người, Hạ Tịch Quán đã cảm thấy tai như chảy ra, lỗ tai cô chắc sắp mang thai luôn quá?
Rốt cuộc anh muốn làm gì? Qua truyen2.one đọc nhé mấy chế!”
Hạ Tịch Quán đột nhiên nghĩ đến một khả năng, không phải anh đang tự mình ra trận, lấy sắc dụ cô đấy chứ?
“Tôi… tôi… vậy… vậy… tối… tối… đó anh có thoải mái không?”
Hạ Tịch Quán cứng cỗ đảo khách thành chủ, to gan hỏi anh một câu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!