Chương 2804:
Mấy vương tôn công tử khác càng là không dám thở mạnh một tiếng, phụ nữ nỗi điên lên rất khủng bó.
“Thượng Quan Mặc, tôi ghét anh!”
Lục Họa bỏ lại một câu, xoay người rời đi.
“Em vợ, cậu thực sự không đuồi theo Lục Họa Công chúa sao?” Trương Hàn hỏi.
Thượng Quan Mặc mím môi mỏng: “Không muốn đuổi.”
Vài công tử xem náo nhiệt không chê chuyện lớn: “Không đuôi cũng đúng, tính tình của người phụ nữ này không thể nuông chiêu, bạn gái tôi ây à, tôi bảo cô ây đi hướng Đông cô ây tuyệt không dám đi hướng Tây.”
“Đúng thế, hiện tại nuông chiều phụ nữ, vệ sau chịu khô là chúng ta, phải một lần dạy dỗ cho tốt, để cho cô ấy biết sự lợi hại của chúng ta, VỆ sau mới xem chúng ta như ồng lớn mà hầu hạ.”
Lúc này một giọng nói truyền đến: “Ai là ông lớn?”
Lâm Bắt Nhiễm tới.
Tin tức Thượng Quan Mặc và Lục Họa cãi nhau chia tay đã sôi sùng sục, ngay cả Lâm Bất Nhiễm cũng hay tin, tình cảm em trai cô đối với Lục Họa cô tin tưởng không nghỉ ngờ, thế nhưng cô cũng sợ em trai đi lệch đường, cho nên phải sang đây xem thử.
Vừa đến đã nhìn thấy Lục Họa tức giận bỏ đi, Thượng Quan Mặc và những người này ở đây đàm luận chuyện dạy c dỗ phụ nữ, Lâm Bát Nhiễm liền nồi trận lôi đình.
“Chị, sao chị lại tới đây?” Thượng Quan Mặc không ngờ chị mình cũng ra sân, anh kinh ngạc nói.
Lâm Bắt Nhiễm đi lên trước: “Nếu như chị không đến sao chị biết được bây giờ em đã hư như thê, em đối xử với Họa Họa kiểu gì đấy?”
“Cô ta quá tùy hứng, rất hay nổi cơn điên.”
Lâm Bắt Nhiễm liền hừ một tiếng: “Hiện tại cảm thấy Họa Họa tùy hứngvậy trước kia tại sao không chê đi, lúc yêu thì thấy ngàn tốt vạn tốt, tùy hứng một cái cũng thấy đáng yêu, hiện tại có được rồi liền thây tính khí trẻ con, cái này không tốt cái kia không tốt, nói cho cùng vẫn là tính xâu của đàn ông. A Mặc, chị không ngờ em cũng là người như thế!”
Đối mặt với lời chỉ trích nghiêm khắc của Lâm Bát Nhiễm, Thượng Quan Mặc nói: “Chị ơi, chị không hiễu..
“Sao chị lại không hiểu. Đi đi, hiện tại đi với chị tìm Họa Họa, xin lỗi Họa Họa, để Họa Họa tha thứ cho em, về nhà với em.”
Thượng Quan Mặc từ chối: “Em không đi.”