Chương 2678:
Như vậy vừa lúc làm thỏa mãn tâm ý của cậu, chuyện cô là của cậu sẽ lưu truyên ra, sẽ không có người đàn ông nào lại muôn cô.
Về sau, tên của cậu liền cả đời khắc vào trên người cô, làm cho cô vĩnh viên không thoát khỏi.
Lục Họa vẫn không thể hoàn toàn đoán được cậu suy nghĩ cái gì, thế nhưng cậu không có ý tốt cô đã cảm nhận được, cô tức giận tột cùng, giơ tay lên tát lên khuôn mặt tuần tú ấy.
Chát.
Tiếng tát tai thanh thúy vang lên, Lâm Mặc không tránh, cho cô đánh một bạt tai.
Ngón tay của Lục Họa đều run rấy.
Lâm Mặc không có biểu cảm gì, trước đây cô cũng từng tát cậu, khí lực thiêu nữ chỉ bé tẹo như vậy, thanh thúy đánh vào trên mặt cậu, cậu không cảm thầy đau, ngược lại sinh ra vài phần mềm mại.
Có mấy người đàn ông có thể được Lục Họa cô tát chứ?
Lâm Mặc xoay mặt lại, nhìn cô chằm chằm.
Ánh mắt của cậu lúc sáng lúc tối, tăng thêm ngụy hiểm, thế nhưng Lục Họa không hồi hận, ai bảo cậu lưu manh như thế.
“Có đánh đau tay không?” Cậu đột nhiên nói một câu.
Cậu hỏi cô Có đánh đau tay không?
Lục Họa mặc dù không hối hận đánh cậu, thế nhưng cô nghĩ cậu nhất định sẽ rất tức giận, không ngờ cậu không giận, còn hỏi cô có đánh đau tay không.
Lúc này Lâm Mặc liền cầm bàn tay đánh người của cô lên, cô đã đánh đỏ tay mình.
Thật con mẹ nó… đáng thương.
` Lâm Mặc cúi đầu, bờ môi mỏng liền rơi vào trên bàn tay nhỏ bé của cô.
Cậu hôn tay cô, hôn lòng bàn tay trước, sau đó hôn ngón tay trăng ngân của cô, hôn từng ngón mội.
Hàng mi Lục Họa rung động, giống nhự “Chủ bướm kinh sợ bất an phe phầy đôi cánh của mình, cậu… cậu đang làm gì thế?
Cậu vậy mà lại hôn ngón tay của côi Môi cậu hơi lạnh, hôn lại nóng hồi, Lục Họa cảm giác tay mình đã phỏng mật rôi.
Cô trong nháy mắt rút tay mình về.