Chương 1420:
Người nào đang dạy dỗ đôi vợ chồng đó?
Ánh mắt Lệ Quân Mặc chậm rãi rơi Lâm Thủy Dao trên ghế lô sát vách, khoảng thời gian này ông bận rộn công việc, còn chưa tìm bà tính sổ.
Lần trước trong hội sở bà trêu đùa ông như thế, khoản nợ này ông muốn tìm bà tính cho ra lẽ.
Bồ Trầm mẹ Trầm đã kêu giá đến “một nghìn vạn” rồi, Hạ Tịch Quán sợ ngây người, rốt cuộc ai cho bọn họ sức mạnh như vậy, kêu cái giá trên trời thế kia?
“Được rồi mẹ, đừng giơ bài nữa, con không có tiền.” Hạ Tịch Quán nhắc nhở Lâm Thủy Dao.
Lâm Thủy Dao giơ tay lên vén tóc, sau đó ném thẻ bài cho Hạ Tịch Quán: “Vậy được rồi, mẹ không chơi nữa, cứ nhường cục đá một ngàn vạn kia cho bọn họ đi.”
Hạ Tịch Quán đã biết, mẹ cố ý, có ý thét giá lên một nghìn vạn lần hãm hại cách vách – mẹ thực sự rất xấu mà.
Bố Trầm mẹ Trầm cách vách còn đang chờ bọn cô tăng giá, thế nhưng chờ mãi, chỉ chờ tới người chủ trì giải quyết dứt khoát: “một ngàn vạn, một ngàn vạn có người kêu giá nữa không? Một ngàn vạn lần một, một ngàn vạn lần hai, một ngàn vạn lần ba, thành giao, khối mã não thạch này chính là của quý ông và quý bà này rồi!”
Người chủ trì đi làm nhiều năm như vậy, còn chưa nhìn thấy người nào cầm mười triệu mua một khối mã não thạch như thế, người chủ trì nhìn về phía bố Trầm Mẹ Trầm, mặt mang ý cười, như đang nhìn hai… kẻ đần.
Bồ Tràm Mẹ Trầm: “…
Bọn họ trực tiếp bối rối, vừa rồi lúc hô giá thời có bao.
nhiêu thoải mái, hiện tại thì có bấy nhiêu đờ đẫn, bọn họ thực sự cầm một ngàn vạn mua một tảng đá màu đỏ?
Lúc này nhân viên đã đi tới: “Tiên sinh, mời trả tiền bên : này.
Bồ Trầm vô cùng thấp thỏm đưa tắm thẻ kia ra, thẻ này là Lục Hàn Đình cho, bọn họ đã tiêu xài rất nhiều tiền, thế nhưng trong thẻ này cụ thể có bao nhiêu tiền, bọn họ không biết.
Một ngàn vạn” là một khoản tiền rất khổng lồ, nếu như trong thẻ này không có một ngàn vạn, vậy làm sao bây giờ?
*Một ngàn vạn tính theo tiền Việt với tỷ só 3,85 hiện nay là 3 tỷ 850 triệu.
Bồ Trằm như là vịt con bị ép lên bờ, nhắm mắt lại quẹt thẻ.
*Ding” một tiếng nhắc nhở vang lên, quẹt thẻ thành công.
“Tiên sinh, một ngàn vạn đã thanh toán vào tài khoản, đây là mã não thạch của hai người, xin cầm lấy.” Nhân viên rời đi.
Trời ạ.
Trong thẻ này thật sự có một ngàn vạn!
Bồ Trầm mẹ Trầm quả thực từ thiên đường bay lên chín tầng mây, xem ra trong thẻ này không chỉ có một ngàn vạn, khả năng có một chục ngàn vạn, ba chục ngàn vạn…
Bọn họ giàu to rồi.
Tấm thẻ này đủ để bọn họ lãng phí cả đời rồi.
Bồ Trầm mẹ Trầm ngồi xuống, còn lớn tiếng nói: “Mới một ngàn vạn tính là gì, trong thẻ của vị con rể sắp tới của chúng tôi hiếu kính cho chúng tôi có rất nhiều tiền, có vài người không có tiền thì đừng tự làm nhục mình, mau về nhà tắm một cái ngủ đi.”
Hạ Tịch Quán cách vách đương nhiên nghe được những lời này, cô chau chân mày lá liễu tinh xảo, không nói gì.
Lâm Thủy Dao nhìn con gái mình: “Quán Quán, con thật đúng là bình tĩnh đó, bọn họ tiêu tiền của Lục Hàn Đình, cũng chính là tiền của con đó.”