Chương 1093: Tố Cáo Bài!
Cặp mắt phượng kia của Lệ Quân Mặc trong nhanh chóng dâng lên mấy ngọn lửa đỏ sậm, ông vươn bàn tay to, kéo lại mắt cá chân mảnh khảnh của bà.
Ánh mắt Lâm Thủy Dao rơi vào dây lưng bên hông ông, sau đó chậm rãi dời xuống, bà câu môi, mị nhãn như tơ nhìn ông: “Bố Quán Quán, thân thể của anh khác xa so miệng anh ấy, nó còn thành thực hơn nhiều.”
Lệ Quân Mặc nhìn bộ dạng câu nhân của bà, bàn tay to xoa lên da thịt trắng noãn, một đường đi lên trên…
Thế nhưng Lâm Thủy Dao nhanh chóng tránh được, bà đứng dậy xuống giường: “Bố Quán Quán, nếu như anh muốn cùng tôi ôn chuyện cũ, vậy rất xin lỗi rồi, bây giờ tôi không hề có hứng thú với anh.”
Nói rồi Lâm Thủy Dao cằm quần áo của mình lên, chuẩn bị thay quần áo.
Lệ Quân Mặc cứng đờ, ông thế mới biết người phụ nữ Lâm Thủy Dao này là đang đùa ông, bà cố ý trêu ông, lại không chịu trách nhiệm.
Tốt, hơn hai mươi năm trước, hơn hai mươi năm sau, bà thật đúng là một chút cũng không thay đồi.
Khuôn mặt Lệ Quân Mặc bình tĩnh, đi ra ngoài.
Bên ngoài, bí thư riêng cung kính hỏi: “Tiên sinh, chúng ta bây giờ là?”
Lệ Quân Mặc nhếch môi thành đường vòng cung mỉa mai: “Hiện tại gọi điện thoại tô cáo, báo răng trong Thanh Phong Nhã Uyễn liên quan đến giao dịch mại dâm.”
Lệ Quân Mặc nói xong nhìn thoáng qua căn phòng vừa đi ra, sau đó đưa xấp tiền mà Lâm Thủy Dao kín đáo đưa cho ông giao cho bí thư riêng: “Nhất là phòng này, có người khả nghỉ chơi trai, đây là tiền chơi, sai người bắt cô ta lại, thầm vần ra hồn cho tôi một phen!”
Bí thư riêng nhìn một xấp tiền trong tay, đều sợ ngây người, tiên sinh tiến vào một hồi, đã kiếm được nhiều tiền như vậy?
Á, anh ta đang suy nghĩ cái gì thế này, là ai, rốt cuộc là kẻ nào dám cầm… tiền tới vũ nhục tiên sinh?
Người này quá đáng giận rồi!
Bí thư riêng lấy tốc độ nhanh nhất lấy điện thoại ra, gọi điện thoại tố cáo.
Tâm tình Lâm Thủy Dao không hề bị ảnh hưởng, vẫn tốt như cũ, bà thay một bộ quần áo khác đi ra ngoài, người đàn ông Lệ Quân Mặc kia đã đi rồi, việc này thật sự quá tốt.
Bà là người phải làm đại sự, loại sinh vật như đàn ông này, nên vui vẻ một chút thôi.
Nếu như Lệ Quân Mặc quấn lên bà, muốn bà phụ trách, vậy không ổn.
Dù sao hơn hai mươi năm trước, là bà – hái hoa tặc, cướp.
đi tấm thân xử nam của con cưng Đề Đô Lệ Quân Mặc mà.
Lâm Thủy Dao lúc này đã xuất sơn, là muốn làm chút sự nghiệp, kỳ thực bà đã làm rất nhiều chuyện rồi, mở học đường, hiện tại Thánh Lê Viện sớm đã là học phủ đứng đầu, mở bệnh viện, bệnh viện ở Hải Thành đã là bệnh viện lớn nhất trong nước không ai sánh bằng, làm võ thuật, Hạ gia ở Đề Đô đã là lão đại ca giang hò rồi, còn về mặt quân sự, chính là căn cứ bát quái, phương diện này góp nhặt bí mật nhỏ trong lòng của mỗi người, giao cho tiểu đệ tử cuối cùng của bà Tô Hi quản lý.
Lâm Thủy Dao luôn cảm giác mình thiếu thứ gì, mãi đến ít ngày trước bà rốt cục nghĩ tới, bà còn chưa mở nội…
hồng lâu!
Cho nên hôm nay bà tới Thanh Phong Nhã Uyễn khảo tra, còn gọi nhân viên đứng đầu bảng nơi này đến đấm bóp cho mình, Lâm Thủy Dao nghĩ thầm, nếu như mình làm một tú bà, vậy đó chắc sẽ là trải nghiệm rất thú vị.
Quán Quán đã trở về, Lâm Thủy Dao biết con gái mình so với bà càng là nữ vương thông tuệ anh minh hơn, Lan Lâu Cổ Quốc giao cho Quán Quán, bà rất yên tâm.
Hiện tại bà sẽ làm vài chuyện mình thích làm, hướng mục tiêu đi tới là được rồi.
Tâm trạng Lâm Thủy Dao rất tốt đi ra ngoài, lúc này bà phát hiện bên ngoài hò hét náo loạn, một nhóm mặc đồng phục cảnh sát chạy đến: “Không được nhúc nhích, mau giơ hai tay lên, ngoan ngoãn tựa vào vách tường ngồi xổm xuống!”
Lâm Thủy Dao cứng đờ, bà hoàn toàn không nghĩ tới cảnh sát đến, bà chủ rồi đến nhân viên nam nhân viên nữ của Thanh Phong Nhã Uyễn đều đã ôm đầu ngồi xuống ở góc nhà.
“Cô đấy! Nói cô đấy!”
Lâm Thủy Dao ngắng đầu, chỉ thấy hai cảnh sát đi tới, chỉ bà nói.
“Tôi?” Lâm Thủy Dao đờ người.
“Không sai, chính là cô, cô là khách phòng này đúng không, có người tố cáo cô thực hiện hành vi trao đổi mại dâm!”
Trao đổi cái gì cơ?
Mại dâm?
Lâm Thủy Dao sợ ngây người, bà có rất nhiều thân phận không sai, thế nhưng bà còn chưa từng làm khách qua đường chơi gái, đây tuyệt đi là lần đầu trong đời bà.
Lâm Thủy Dao lúc này phủ nhận: “Tôi không có.”
“Đây là tiền cô boa cho người ta này!” Một cảnh sát cầm một xấp tiền đi ra.
Đầu Lâm Thủy Dao “ong” một tiếng nổ tung, không…
không sai, đây là tiền bà boa cho… Lệ Quân Mặc!
“Có người tố cáo bà thực hiện hành vi trao đổi mại dâm, hiện tại nhân chứng vật chứng đều ở đây, làm phiền bà theo chúng tôi đi một chuyên.” Hai viên cảnh sát trực tiệp mang Lâm Thủy Dao đi.
Lâm Thủy Dao bị mang khỏi cao ốc XX, bên ngoài có chiếc xe đặc biệt đưa đón bà, trực tiếp mang bà đến cục cảnh sát.
Lúc này Lâm Thủy Dao Nhát ngẳng đầu, rất nhanh đã thây được ở đường cái đối diện một chiếc limo sang trọng, chiếc xe màu đen được cọ sáng lẳng lặng dừng dưới ánh đèn đường, thân xe xa hoa tản ra vẻ sáng bóng thuộ về đề vương, khiến người muốn quên cũng khó khăn.
Lúc này cửa sổ sau xe chậm rãi trượt xuống, lộ ra khuôn mặt tôn quý, là… Lệ Quân Mặc!
Bây giờ thấy Lệ Quân Mặc, Lâm Thủy Dao đặc biệt đỏ mắt, bà làm sao biết người đàn ông này lại xuất chiêu độc như thế, tố cáo bà trao đổi mại dâm.
Lâm Thủy Dao hiện tại có chút chật vật, đôi mắt xinh đẹp hung hăng trừng mắt Lệ Quân Mặc ở đối diện.
Thế nhưng rất đáng tiếc, Lệ Quân Mặc cũng không nghiêng mặt nhìn bà, liếc mắt cũng không có, ông tôn quý ngôi trong xe, ánh đèn đường vây xuông khuôn mặt anh tuần ấy, trông ông như vương thất cao quý nhất, bất khả xâm phạm trong hoàng gia Anh.
Rất nhanh, chiếc xe sang trọng phóng đi, chỉ chừa cho.
Lâm Thủy Dao Nhắt đuôi xe phách lối lại xinh đẹp.
Lâm Thủy Dao lăn lộn đã nhiều năm như vậy, lần đầu tiên bị người chỉnh, bà tức đến mức muốn hộc máu tại chỗ.
Hạ Tịch Quán nhận được điện thoại, mang theo luật sư vội vã chạy tới cục cảnh sát, tiền hành nộp tiền bảo lãnh cho Lâm Thủy Dao.
Lâm Thủy Dao được thả ra.
“Mẹ, mẹ làm cái gì thế, có phải trời cao đất rộng bên ngoài không đủ đặc sắc trong mắt mẹ, mẹ phải đến nơi đây quậy sao?” Hạ Tịch Quán đều sợ ngây người, không ai biết khi cô nhận được điện thoại, nói mẹ cô trao đổi mại dâm, để thân làm con gái là cô lúc đi chuộc người, suốt cả chặng đường cô đã nghĩ thế nào.