Chương 130:
Ai nói Lâm Nhứ không được?
Không được có thể mập mờ như vậy?
Vừa nãy căn phòng tràn ngập hoocmon như vậy, không được mà có thể làm được như vậy?
Trong lòng Tô Thính Ngôn ý nghĩ muốn chết cũng có, làm sao lại bị người thấy được…
Cô nhanh chóng đầy Lâm Nhứ ra.
Phiền chết mắt.
Lâm Nhứ hít sâu một hơi.
Nhìn thấy Tống Tinh Thần gọi đến, cầm điện thoại lên.
“Nói.”
“A, xin lỗi, quấy rằy đến cậu ròii, cậu cũng thật sự là, giữa ban ngày ban mặt làm cái gì vậy, cũng không đóng cửa, haiz, nhưng mà nhìn như vậy thì có vẻ cơ thể của cậu không có vấn đề gủ nhỉ? Hì hì.”
“Tút tút tút….”
Lâm Nhứ trực tiếp cúp điện thoại.
Tống Tinh Thần im lặng nhìn điện thoại.
Lại lần nữa gọi tới.
“Mẹ nó, cúp điện thoại của tôi, có phải là anh em nữa không, tôi đây là quan tâm thân thể của cậu, cậu còn dám cúp điện thoại của tôi, tin hay không ngày mai tôi sẽ đi nói cậu không được…”
““Tút tút tút.”
Lại cúp…
Lâm Nhứ hít sâu một hơi.
Vốn là bởi vì không làm được gì, trong lòng bực bội, anh nhìn cửa phòng tắm đang đóng.
Tự lắm bẩm.
“Ngôn Ngôn, nhỡ đâu không nhịn được thì phải làm sao bây giờ?”
Vốn cho rằng đời này rất khó gặp được một người phụ nữ có thể làm anh có ham muốn.
Không ai có thể khiến anh cảm thấy hưng phấn, cũng chưa từng cảm thấy người phụ nữ nào dụ hoặc.
Bây giờ gặp một người, nhưng lại có một vấn đề mới…
Quá mê người cũng là vấn đề.
Trong bệnh viện.
Tô Thính Ngôn đi vào phòng khám bệnh, trưởng khoa Vương nhìn thấy Tô Thính Ngôn tới, vội vàng nói: “Đến đây, Thính Ngôn, ngồi xuống đi.”