Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nhưng đến bây giờ bọn họ sao có thể ngờ được Sở Mai Dung luôn lạnh lùng lại có một mặt như này!  

 

Mà nam chính lại chính Diệp Phong!  

 

Theo như nhiều người thấy, mặc dù Diệp Phong có được câu lạc bộ Thanh Đằng, tổng tài sản đạt đến hai ba tỉ, nhưng trên thực tế chẳng qua chỉ là gặp may thôi chứ chẳng có bản lĩnh gì!  

 

Với gia thế của Sở Mai Dung, chẳng cần phải nịnh nọt, lấy lòng Diệp Phong!  

 

Cho nên bọn họ chỉ có thể đi đến một kết luận bi thương, đó là...  

 

Sở Mai Dung và Diệp Phong là hai người yêu của  nhau!  

 

Nhưng như vậy thì càng làm người ta tức giận!  

 

Sao chuyện tốt nào trên thế giới cũng bị tên khốn Diệp Phong chiếm vậy?  

 

Không những cứu được ông trùm thế giới ngầm Chiến Thiên Qua, còn dành được trái tim hoa khôi trường Sở Mai Dung.  

 

Lúc này mấy anh chàng ở nơi đây cuộn tròn nắm đấm, nghiến răng ken két, trợn mắt nhìn Diệp Phong, hận chỉ muốn ăn tươi nuốt sống cậu.  

 

Nếu như có thể dùng ánh mắt để giết người, e rằng họ đã chém chết Diệp Phong rồi.  

 

Mà bây giờ, Diệp Phong trong mắt mọi người, sắc mặt vẫn như thường, còn bá đạo kéo lấy cổ tay trắng ngần của Sở Mai Dung đi ra khỏi sàn nhảy.  

 

Lúc này có mấy cô bạn của Sở Mai Dung chạy đến tức giận nói:  

 

"Được nha Dung Dung, trộm yêu đương mà không nói cho bọn tớ biết, quá đáng quá nha!"  

 

"Đúng vậy! Cậu chẳng phải từng bảo trước khi lên đại học sẽ không yêu đương sao? Sao lại lén hẹn hò sau lưng bọn tớ!"  

 

"Ha ha... nhưng dù thế nào thì cũng chúc mừng hai cậu đã bước vào đại đội yêu sớm nhé! Có điều sợ rằng ngay cả thầy giáo cũng không ngờ, Dung Dung xếp hạng nhất mọi năm lại yêu sớm!"  

 

...  

 

Nghe thấy lời mọi người nói, mặt Sở Mai Dung càng đỏ hơn, ánh mắt rủ xuống, do không biết nên cầm vào đâu chỉ đành bất giác nắm lấy vạt váy.  

 

Thật ra thì giữa cô và Diệp Phong, chỉ mới thực sự quen nhau chưa đến nửa tháng, thậm chí cũng chưa có tình cảm sâu đậm gì, nụ hôn ban nãy chỉ để chữa bệnh cho cô mà thôi.  

 

Nhưng kỳ lạ là, lúc này Sở Mai Dung không muốn giải thích cho mọi người về mối quan hệ giữa cô và Diệp Phong, thậm chí còn cảm thấy bị hiểu nhầm là người yêu cũng không tồi.  

 

Lúc này, người đứng bên lại hỏi: "Dung Dung, cậu rốt cuộc thích Diệp Phong sao? Cho dù cậu ta là ông chủ câu lạc bộ Thanh Đằng thì cũng không đủ để làm rung động trái tim cậu chứ?"  

 

"Cái gì?"  

 

Sở Mai Dung nghe thấy vậy liền sững sờ, sau đó nghi ngờ nói: "Diệp Phong... là ông chủ của câu lạc bộ?"  

 

Giọng điệu của cô tràn ngập sự kinh ngạc, dường như cô hoàn toàn không biết chuyện này vậy.  

 

Nếu như những cô gái khác tỏ ra kinh ngạc như vậy, có lẽ sẽ bị coi là "trà xanh" cố tình ra vẻ ngây thơ, nhưng mọi người rất hiểu Sở Mai Dung, đương nhiên biết cô không phải loại người này.  

 

Tuy nhiên ngay giây sau mọi người nghĩ đến một chuyện.  

 

Nếu Sở Mai Dung không biết Diệp Phong là ông chủ câu lạc bộ Thanh Đằng, vậy chẳng phải là...  

 

Trong đầu Sở Mai Dung, Diệp Phong vẫn chỉ là một học sinh bình thường!  

 

Cho dù thân phận của Diệp Phong cao hay thấp, là kẻ nghèo hèn hay là cậu ấm nhà giàu, Sở Mai Dung vẫn thích cậu, không hề liên quan đến vật chất, chỉ là đơn thuần yêu cậu mà thôi!  

 

Lúc này, ánh mắt mọi người lóe lên vẻ kỳ lạ.  

 

Không ngờ tình tiết chỉ có trong chuyện cổ tích lại xảy ra trong hiện thực.  

Lúc này có người nghi ngờ hỏi Diệp Phong:  

 

"Ha ha... Diệp Phong, Mai Dung không những là hoa khôi của trường ta hơn nữa còn có gia cảnh phi phàm, cậu có thể lọt vào mắt xanh của cô ấy, chúng tôi thực sự ngưỡng mộ cậu! Có điều... cậu rốt cuộc thích Mai Dung ở điểm nào vậy?  

 

Câu hỏi này trông có vẻ bình thường, nhưng hàm chứa ẩn ý trong đó.  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!